PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 240

Với quyết tâm cao độ, Reiko cầm dùi cui lao thẳng về phía đối phương,

miệng hô vang câu nói truyền thống Satsuma

10

chẳng biết từ đâu bật ra,

“Tiến lên!!”

“Kiaaaaaaa…”

Trong căn phòng tối dưới lòng đất, hai bóng người với hai tinh thần

chiến đấu ngoan cường đang giao tranh quyết liệt. Con dao vung xuống, cây
dùi cui vung lên. Mỗi vũ khí đều cố tìm đến cơ thể đối phương. Reiko tấn
công liên tục, không bỏ lỡ giây nào. Đầu chiếc dùi cui đập trúng gáy đối
phương và bật trở lại.

Á! Cô gái kêu ré lên, cả thân hình đông cứng lại rồi đổ ập xuống sàn

nhà. Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Nhưng Reiko không thèm quan tâm tới cô gái mà chạy ngay lại với

người đàn ông quan trọng kia. Ân nhân đã lấy thân mình để bảo vệ cô.
Người đang nằm bất động trên sàn nhà. Trong bóng tối, Reiko lay gọi người
đàn ông đang bị thương và gọi tên anh, “Kageyama, Kageyama!”

Có tiếng người quản gia đáp lại từ phía sau Reiko,

“Tôi đây, có chuyện gì thưa tiểu thư?”

“!” Tiếng hét thất thanh của Reiko vang vọng khắp căn phòng

“Aaaaaaaaaa…”

Bản thân Reiko cũng suýt ngất vì tiếng hét đó. Cô ngoảnh lại và nhận

ra cái bóng dong dỏng cao đang đứng nhìn cô không ai khác chính là
Kageyama. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Tiểu thư giật mình như vậy khiến tôi ngại quá. Tôi có phải hồn ma

đâu. Tôi chỉ bị ngất vì hành động xả thân của tiểu thư thôi.”

“Hả!? Thế là sao… lúc đó là anh à… vậy cái này… là ai?”

Reiko buột miệng gọi ân nhân của mình là “cái này”. Kageyama đã tìm

thấy công tắc để bật đèn. Căn phòng sáng trở lại. Lúc này Reiko mới nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.