PHÁN QUYẾT - Trang 101

...

Ông lặng lẽ nghỉ ngơi một chút, giao cho thư ký Ngô Tân Cương lập

tức thông báo với lãnh đạo toàn công ty, yêu cầu họ trong vòng một giờ
đồng hồ tới đến ngay phòng họp tòa nhà văn phòng công ty, đồng thời yêu
cầu họ chuẩn bị sẵn sàng để có một bản báo cáo và lời giải thích thống nhất
về các vấn đề chủ yếu mà công nhân viên đã phản ánh. Trong khi nghỉ
ngơi, ông gọi vài cuộc điện thoại lên thành phố thu xếp một vài việc cần
thiết.

Sau cùng ông gọi điện cho Bí thư Thành ủy Dương Thành, tóm tắt lại

sự việc xảy ra ở Công ty tập đoàn Dệt may Trung Dương cũng như tình
hình trước mắt. Trong điện thoại, Bí thư Thành ủy Dương Thành không nói
gì ngoài câu chờ ông về nghiên cứu xong rồi bàn. Lúc gần kết thúc cuộc
gọi, Dương Thành đã nói một câu ẩn chứa khá nhiều hàm ý, ông nói: việc
gì cũng có tính hai mặt của nó, coi trọng mặt này sẽ xem nhẹ mặt kia. Quần
chúng có cách nói của quần chúng, lãnh đạo cũng có cách nói của lãnh đạo.
Cuối cùng tất cả đều chỉ có thể dựa vào sự thực mà thôi.

Lý Cao Thành đã nghĩ rất lâu mà không ra tại sao Dương Thành lại

nói câu đó, mà ý chính của câu đó là ở đâu. Là nhắc nhở bản thân ông
không nên nghe rồi tin một phía? Hay là hy vọng ông không lâm vào ngõ
cụt? Hay là lo lắng ông nhất thời kích động sẽ làm gì khiến người khác
không yên tâm?

Nhưng dù thế nào thì khi nghe Bí thư nói như vậy, thực sự ông cũng

đã bình tĩnh được rất nhiều. Đúng vậy, sự việc còn lâu mới đến lúc phải ngả
bài và xác định tính chất. Tất cả đều mới chỉ là vừa bắt đầu mà thôi.

Uống một ngụm nước, ông khẽ ngả người trên ghế nghỉ khoảng 10

phút. Rồi xem giờ và ngồi xe đến công ty. Đi bộ cũng phải mất 10 phút, 8
phút, trong chớp mắt ông đã đến trước cổng chính công ty.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.