PHÁN QUYẾT - Trang 143

"Thị trưởng Lý, những điều tôi nói đều là sự thực, dù ông có cách

chức tôi thì tôi cũng vẫn nói như vậy," nói đến đây, Quách Trung Diêu đã
nhạt nhòa nước mắt, "Công ty thực sự xong rồi, cách duy nhất là tuyên bố
phá sản..."

Câu nói Lý Cao Thành vốn dĩ lo lắng nhất, không muốn nghe nhất

cuối cùng đã vang lên, ông ngồi thần người trên ghế, nét mặt thoáng chút
mơ hồ, trong đầu đột nhiên trống rỗng.

Lúc này, phó tổng Phùng Mẫn Kiệt nói chen vào:

"Thị trưởng Lý, có vài lời chúng tôi không dám nói với ông, lúc này

có muốn khai công cũng không thể khai công được, công nhân viên đã lấy
trộm toàn bộ đồ trong nhà xưởng rồi, đến các linh kiện máy móc cũng bị
trộm bán sạch, lòng người loạn rồi, lòng người cũng biến chất rồi. Nếu giờ
tuyên bố phá sản, nợ còn có thể bù đắp, nếu tiếp tục kéo dài thì thật sự là
vốn không đắp lại nợ được, đến lúc đó chỉ sợ sẽ có bạo loạn lớn hơn
nhiều....."

Bí thư Đảng ủy Trần Vĩnh Minh cũng chêm lời:

"Còn một tình trạng nữa mà chúng tôi vốn dĩ không muốn nói cho

ông, đừng tưởng tối qua có đông công nhân như vậy, thật ra bạo loạn thực
sự chỉ có vài người, bọn họ phần đông đều là đến góp náo nhiệt, khoanh tay
đứng nhìn. Có không ít công nhân trước khi bạo loạn đã bí mật thông báo
cho chúng tôi nói rằng họ đi tham gia bạo loạn thực ra cũng là để nói giúp
lãnh đạo công ty với Nhà nước rằng công ty của Nhà nước, công nhân của
Nhà nước, Nhà nước dựa vào đâu mà không lo nữa? Chúng tôi ra mặt bạo
loạn, trách nhiệm của các ông càng ít, gánh vác cũng nhẹ hơn. Nếu gây
được sự chú ý của Nhà nước, lấy được đầu tư, có được tiền vay, thì các ông
làm lãnh đạo chẳng phải cũng dễ dàng hơn sao?"

Phó tổng giám đốc Ngô Minh Đức tiếp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.