PHÁN QUYẾT - Trang 651

nói đến đây, liền đi vào chủ đề muốn Hạ Ngọc Liên lập tức nhập viện thành
phố.

"Ông nghe tôi nói, Thị trưởng Lý, ý tốt này của ông, trong lòng tôi xin

nhận. Mấy hôm nay, một mình tôi cả ngày cứ nghĩ rồi lại nghĩ, một người
già bệnh tật như tôi còn có thể làm chút gì đó cho ông không? Nếu sức
khỏe tôi tốt hơn, nếu tôi còn trẻ hơn, thì tôi sẽ đi cùng ông. Gánh nặng của
ông nặng nề như vậy, áp lực to lớn như vậy, người hại ông nhiều đến vậy,
tôi ở nhà có thể giúp ông và Ái Trân cùng bọn trẻ lau chùi dọn dẹp, ít nhiều
vẫn còn giúp đỡ được chút ít. Nhưng tôi bây giờ còn có thể làm gì cho ông
đây, nếu ai muốn dùng tính mạng người để đổi lấy sự trong sạch của ông
thì hãy để tôi được chết, hãy dùng tính mạng tôi..."

Hạ Ngọc Liên nói đến đây bỗng dừng lại đột ngột vì hụt hơi đuối sức,

thế rồi bà chỉ còn biết dùng hết sức đưa mắt nhìn thẳng về phía Lý Cao
Thành, rất lâu rất lâu cũng không nói thêm được câu nào.

Lý Cao Thành cũng bị kéo theo mạch cảm xúc ấy, cả căn phòng tĩnh

lặng.

Cuối cùng, Lý Cao Thành yêu cầu Hạ Ngọc Liên cùng ngồi xe với ông

lên bệnh viện thành phố, còn Hạ Ngọc Liên thì sống chết không chịu.

"Ông đừng khuyên tôi, tôi sẽ không đi đâu, chờ đến ngày nào đó nếu

tôi hồ đồ rồi, không nhận ra ai nữa rồi, thì tùy ông đưa tôi đi đâu cũng
được, chỉ cần đầu óc tôi còn dùng được, người còn tỉnh táo thì tôi sẽ không
đi đâu cả..." Hạ Ngọc Liên nói chắc như đinh đóng cột, không cho người ta
bất kì một góc xoay chuyển nào.

Lý Cao Thành nghĩ rồi nghĩ, đành phải làm theo, vậy thì để hôm khác

nói.

Khi Lý Cao Thành gần ra khỏi cửa, Hạ Ngọc Liên dường như vẫn còn

lời gì đó muốn nói với ông, nhưng bà lại nén nhịn, không nói gì thêm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.