PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 120

còn nắm tay cô ấy và chạm lên mái tóc cô ấy nữa. Tôi thấy một điều tuyệt
diệu nào đó vừa xảy ra - giống như tôi vừa chớp mắt thấy một thế giới khác
lạ vậy - và quá trình quay lại thực tế đã hằn in một lằn roi trong tâm trí tôi.

Trên và dưới đường Market, các chủ tiệm đang quay tấm biển ở cửa từ

“Mở” sang “Đóng”, ngoại trừ nhà hàng Tướng quân Tso, ông đứng bên vỉa
hè phát phiếu giảm giá mười lăm phần trăm trong khi nhân viên của ông
thắp sáng căn phòng bằng hàng trăm cây nến nhỏ của lễ Tạ ơn.

“Bố nghĩ hôm nay đến đây thôi”, Zelinsky nói, nhưng tôi gần như chẳng

nghe thấy tiếng ông. Tôi chắc là mình đã kiễng chân bước xuống đường
Market mà quên nói lời chào biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.