PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 125

“Tao làm He-Man, mày là Papa Smurf, còn Alf là Alf.”

“Tao làm He-Man được không?” Alf hỏi.

Clark chả quan tâm đến câu hỏi: “Chúng ta hẹn nhau ở đằng sau nhà

hàng Tướng Tso lúc mười hai rưỡi. Chúng ta trốn sau thùng rác di động cho
đến khi Tack bắt đầu đi vòng quanh. Ngay lúc đó, chúng ta có đúng ba
mươi phút để vào và ra khỏi cửa hàng.” Nó nhấn vào đồng hồ bấm giờ nhỏ
phía bên bàn, những con số hiển thị bằng đèn LED đỏ bắt đầu đếm lùi từ
00:30:00. “Nhiều thời gian hơn chúng ta cần đấy”, nó nói thêm. “Chúng ta
có thể hoàn thành cả quá trình trong năm phút.”

“Còn con chó thì sao?” Tôi nhắc lại.
Alf mỉm cười: “Mày sẽ khoái chuyện này.”

“Đúng, chú ý này”, Clark nói. “He-Man và Papa Smurf bắt đầu leo theo

cầu thang thoát hiểm trong khi Alf chạy xuống lối đi.” Nó cho nhân vật
hành động chạy hộc tốc xuyên qua lối đi đến trước nhà hàng Tướng quân
Tso. “Ở đây có một lối đi tách biệt cho căn nhà hai tầng. Có cả chuông cửa
riêng nữa.” Bọn nó còn làm một mô hình chuông cửa, Clark đẩy chuông
bằng cái càng của nó. Ánh sáng của một cây thông Giáng sinh soi tỏ cửa sổ
tầng hai của nhà hàng Tướng quân Tso, một con chip âm thanh bé xíu (lấy
ra từ một con thú nhồi bông) bắt đầu sủa ăng ẳng.

“Bọn tao thử đêm qua rồi”, Alf giải thích. “Lão Tso mất ba phút để leo

xuống lầu, con chó sẽ đi theo, lúc lắc cái đầu của nó. Trong khi lão ta mất
tập trung, chúng ta sẽ leo cầu thang lên nóc.”

“Trò phá chuông cửa à?” Tôi hỏi. “Kế hoạch của tụi mày là thế?”

Clark nhún vai: “Đôi khi cách tốt nhất lại là cách hiển nhiên nhất.”
“Còn cái lối đi thì sao?” Tôi hỏi. “Chúng ta vẫn phải băng qua lối ấy.”
Clark bắt que kẹo mút giữa hai nóc nhà để giữ thăng bằng: “Bọn tao đã

để một thanh gỗ trên nóc nhà hàng rồi. Chúng ta sẽ dùng nó làm một cây
cầu. Đi qua cửa hàng xe đạp rồi chúng ta về nhà an toàn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.