PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 189

Tôi chỉ biết cắm mặt nhìn vào đầu gối mình. Tôi không biết phải trả lời

thế nào nữa.

“Cháu có thích cô gái đó không? Kiểu như muốn làm bạn trai ấy?”

Tôi nghĩ đến cảnh Mary xua đuổi tôi. Biểu cảm trên gương mặt cô ấy thể

hiện như lúc cô ấy nói rằng tớ chỉ xem cậu là bạn. Sự bẽ bàng vẫn còn
nguyên vẹn như vết thương chưa kín miệng. Tôi sẽ chẳng kể cho ai chuyện
đêm đó, đó là bí mật sẽ theo tôi xuống mồ.

“Không”, tôi nói, giống như là ý điên rồ nào đó.
“Thế tại sao lại hôn con bé?”

“Cháu không biết nữa.”
“À, thế thì chúng ta hiểu rồi”, Dante cắt ngang. “Cháu đang trêu đùa con

bé mũm mĩm đó, đúng không?” Tôi không phủ nhận nên ông ấy cứ tiếp
tục: “Khi chú còn học trung học, có một cô gái - Alice Bự, bọn chú gọi cô
nàng như thế. To khủng! Nhìn như con trâu nước vậy. Bọn chú từng bỏ loại
bánh quy cho chó Milk-Bone trong tủ đồ của cô nàng. Không phải là có ý
xấu gì! Bọn chú không muốn khiến cô nàng bị tổn thương. Bọn chú làm với
mọi người, hiểu chứ? Chỉ để vui thôi.”

Câu chuyện này tôi nghe chả vui tẹo nào - thật ra là rất tàn nhẫn - nhưng

tôi cũng gật đầu thôi. Dante và Hooper vẫn tỏ ra tử tế nên nếu tôi không
đồng ý thì có vẻ thô lỗ.

“Chúng ta phải ghi âm câu trả lời này”, Hooper giải thích. “Chú biết

những câu hỏi này dễ gây bối rối đấy nhưng cháu phải trả lời thật thành
thực. Cháu có thích cô bé đó không?”

“Không.”
“Thế cháu có thu hút cô bé không? Hay từng bị thu hút? Cháu có nghĩ

rằng cô bé đó thật xinh đẹp không?”

“Không.”
“Thành thật đi, Billy.”
“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.