PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 198

đời bà. Mẹ vỗ nhẹ cái khăn ướt vào trán tôi, tôi rùng mình vì cơn nổi da gà.
Rồi mẹ thổi nhẹ vào vết thương, xé cái băng gạc. “Chắc là mẹ chỉ có một
câu hỏi”, mẹ nói. “Có điều mẹ vẫn chưa hiểu được.”

“Gì thế mẹ?” Tôi hỏi.

“Sao con không phải ở trong nhà giam nhỉ?” Mẹ hỏi. “Sao Zelinsky lại

để con đi?”

Sự thật là, tôi không biết gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.