đời bà. Mẹ vỗ nhẹ cái khăn ướt vào trán tôi, tôi rùng mình vì cơn nổi da gà.
Rồi mẹ thổi nhẹ vào vết thương, xé cái băng gạc. “Chắc là mẹ chỉ có một
câu hỏi”, mẹ nói. “Có điều mẹ vẫn chưa hiểu được.”
“Gì thế mẹ?” Tôi hỏi.
“Sao con không phải ở trong nhà giam nhỉ?” Mẹ hỏi. “Sao Zelinsky lại
để con đi?”
Sự thật là, tôi không biết gì cả.