PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 51

Tyler thở dài và nghe rõ tiếng, giống như nỗi bất an lớn nhất của anh ta

về tôi đã được xác nhận.

“Cứ nghe anh ta đi”, Clark nói.

“Phải đấy, tiếp tục đi, Tyler”, Alf bênh vực.
Tyler tiếp tục, Clark bắt đầu ghi chú. Nó rút ra một cây bút chì và tờ giấy

vẽ phác thảo dãy tòa nhà dọc theo đường Market. Từ điểm nhìn của chúng
tôi, trông chúng khá nhỏ và dễ dàng leo trèo bằng thang, giống như các
chướng ngại trong trò chơi điện tử. Hầu hết cửa hàng đều san sát nhau,
nhưng một rãnh nhỏ đã ngăn cách nhà hàng Tướng quân Tso với cửa hiệu
kế bên.

“Tụi mày sẽ phải nhảy qua cái rãnh này”, Tyler giải thích. “Sau đó tụi

mày sẽ đến tiệm bán xe đạp. Họ dùng tầng hai để chứa đồ nên tụi mày om
sòm cỡ nào cũng được. Rồi đi về hướng đông. Cửa hàng xe đạp, công ty du
lịch, tiệm Zelinsky. Ông ta cũng dùng tầng hai để chứa đồ. Những chiếc
máy đánh chữ cũ và mấy thứ vớ vẩn. Thế nên tụi mày không việc gì phải
sợ chuyện cãi cọ ồn ào.”

Tôi quay qua Alf rồi thì thầm: “Sao anh ta biết hết mấy thứ này?”
“Tao làm việc ở đó mùa hè năm ngoái”, Tyler giải thích. “Này, tụi mày

có thấy chỗ nhô ra trên mái không? Cái hộp vuông nhỏ đó. Đó là cửa sập.
Zelinsky khóa nó từ bên trong, nhưng cả cái cửa thì banh từ lâu rồi. Gỗ thì
mục, mấy cái bản lề thì gỉ sét. Tụi mày có thể lật nó ra bằng tay không cũng
được nữa là. Còn dùng cái xà beng thì tốn chừng hai giây là cùng.”

Ít ra tôi cũng hiểu rằng anh ta đang chỉ dẫn bọn tôi thực hiện một vụ đột

nhập: “Anh đùa à? Mấy người muốn trộm mấy tờ tạp chí à?”

Một thoáng trôi qua, không ai nói với ai lời nào.
“À”, Clark lý sự, “thật ra cũng không hẳn là trộm nếu như chúng ta trả

tiền. Chúng ta có thể để tiền tại quầy. Bốn đô cho mỗi tờ chúng ta lấy đi.”

“Chúng ta sẽ sửa cái cửa sập khi thoát ra”, Alf nói. “Chúng ta sẽ đem

theo tua vít và chúng ta sẽ gắn cái bản lề vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.