PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 53

Tôi quay sang Tyler những mong tìm một lời giải thích rõ ràng: “Này,

anh được lợi gì từ chuyện này? Sao anh lại đi cùng ba đứa tay mơ vào một
tối thứ Sáu thế này?”

Clark nín thở, như thể câu hỏi của tôi cực kỳ thô thiển vậy: “Chúa ơi,

Billy, anh ta đang cư xử lịch thiệp đấy.”

Tyler dường như chẳng mấy bận tâm: “Tao chỉ giết thời gian thôi, ông

tướng. Tao có hẹn với đám bạn lúc bảy giờ ba mươi, và tao nghĩ nên giúp
tụi bay trong lúc chờ đợi.” Anh ta bảo điều này như một lẽ thường tình,
nhưng lời giải thích ấy làm tôi khựng lại: Tyler Bell thật kinh khủng, anh ta
sẽ không hú hí trước mười một giờ rưỡi khuya! “Nhưng nếu tụi bay không
cần tao giúp thì…”

“Có chứ, tụi em có chứ!” Clark nài nỉ.
“Tiến hành ngay bây giờ đi”, Alf nói. “Hãy làm ngay đêm nay đi!”

“Có điều”, Tyler nói, “Zelinsky đã cài chuông báo cả cái tiệm đó rồi.

Cửa trước, cửa sổ và cửa sập trên mái. Nên ngay khi tụi mày mở nó ra, hệ
thống chuông liền phát tín hiệu báo động. Tụi mày có sáu mươi giây tắt nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.