PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 92

“Đừng quay lại!”
Tên thật của Tack dài lắm, tiếng Ba Lan và phát âm rất khó, bọn tôi gọi

hắn là Tack vì hắn gợi nhớ về nhân vật Eugene Tackleberry trẻ trung và vô
cùng xông xáo trong phim Police Academy. Cao hơn một mét chín, hắn là
tay cớm cao kều nhất trong phòng Cảnh sát Wetbridge. Mỗi năm hai lần,
hắn đến trường tôi để chiếu những bộ phim kinh dị về tác hại của rượu cồn,
ma túy… Hắn cảnh báo bộ phim như là Red Dawn “rất có thể thành hiện
thực”. Khi không tuyên truyền cho bọn trẻ ở Wetbridge, hắn tuần tiễu
quanh phố, mặc áo khoác Kevlar với cái kính chắn gió được giắt những tấm
phiếu gửi xe giá năm đô.

“Chào mấy nhóc”, hắn nói, bắt tay từ tốn và thận trọng với từng đứa

chúng tôi. Cú bắt tay ấy lưu lại trong tay tôi thứ cảm giác trống rỗng và
thun rúm, giống như chiếc xe đạp bị xẹp lốp vậy. “Có thấy gì khả nghi tối
nay không?”

Đây là câu chào mặc định của hắn với mọi đứa trẻ ở Wetbridge. Tack

cảnh báo rằng có một quân đoàn nhân bản vô tính của Dolph Lundgren
chực chờ tấn công khu phố này, và những thanh niên yêu nước Mỹ là hàng
phòng thủ cuối cùng. Ở tuổi mười bốn, bọn tôi thấy mình quá tuổi cho mấy
thứ này, nhưng tối nay thì bọn tôi sẵn lòng làm theo.

“Không có, thưa ngài”, tôi nói.

“Không có gì bất thường cả”, Alf nói.
“Suốt cả dặm chẳng có mống người Nga nào cả”, Clark thêm vào.
“Ta không nói đến bọn Nga”, Tack nói. Hắn kéo bọn tôi tụm lại rồi hạ

giọng thì thầm: “Ta nghiêm túc đấy mấy nhóc. Đã có hai vụ dự định đột
nhập ở đường Market tuần trước. Cửa hàng thú nuôi và công ty du lịch.
Dấu xà beng đầy cửa sau. Giống như ai đó muốn giật bản lề.”

Bọn tôi phát hoảng nên không thể đáp lời. Tôi lo là hé miệng tí thôi cũng

làm lộ kế hoạch của cả bọn. Cọc tiền tạo thành một cục nhô lên rất đáng
nghi trong quần đùi Bermuda của Alf, cứ như nó giấu một quả bóng quần
vợt trong đó vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.