PHÁO ĐÀI SỐ - Trang 233

cửa xe thì các khớp động cơ lại nối với nhau. Vai của Becker gần như bị rời
ra khi chiếc xe đi tiếp, hất anh lên sàn xe.

David Becker nằm bẹp ngay bên trong ô cửa của xe. Vỉa hè lúc này lao vụt
đi ở phía dưới, cách anh có vài inch. Anh đã tỉnh hẳn cơn say. Chân và vai
đau nhừ. Chới với, anh đứng dậy, cố gắng giữ thăng bằng và leo vào bên
trong chiếc xe đã đông người. Trong đám đông kia, cách đó vài ghế ngoi là
ba thứ màu tớc nổi bật: đỏ, trắng, và xanh. Tìm thấy rồi!

Tâm trí Becker giờ chỉ còn hình ảnh của chiếc nhẫn, chiếc máy bay Learjet
60 đang đợi sẵn phía cuối của những hình ảnh ấy là Susan. Khi Becker đến
gần chỗ cô gái ngồi và đang phân vân không biết nên nói gì thì chiếc xe đi
vào vùng ánh sáng của một ngọn đèn đường. Khuôn mặt của cô gái trong
khoảnh khắc hiện lên.

Becker lặng người. Mặt của người này cồ râu rậm. Đấy không phải là một
cô gái, mà là một gã thanh niên. Môi trên của gã có đính một cái khuyên
bạc, gã mặc áo khoác ngoài bằng da màu đen và không mặc áo sơ mi.

- Muốn gì hả? - gã khàn giọng hỏi, giọng New York.

Sững sờ, Becker nhìn vào đám hành khách trên xe buýt. Tất cả bọn họ đều
ăn mặc kiểu Punk. Ít nhất một nửa trong số họ đều có mái tóc đỏ, trắng và
xanh.

- Anh kia! - Người lái xe hét lên.

Becker quá choáng váng đến mức chẳng nghe thấy ông ta gọi.

- Này anh kia! - người tài xế rít lên - Ngồi xuống đi!

Becker đờ đẫn quay mặt về phía gương mặt đang giận dữ kia trong gương
chiếu hậu. Nhưng ông ta đợi đã quá lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.