PHÁO HIỆU ĐỎ - Trang 41

chúng. Trận đánh mà đòi hỏi những nỗ lực và hy sinh lớn như thế, thì coi
như là thất bại.

Có người nào đó quỳ xuống cạnh trung úy. Gorbunov quay lại và thấy

Rumyantsev. Trung sĩ lấy những bàn tay ướt quệt mặt toát mồ hôi và để lại
trên mặt những vết đen thẫm.

- Tình hình đằng cậu thế nào? – trung úy hỏi.
- Ryzhova vẫn thở! – Rumyantsev thét lên.
- Tôi hỏi thương binh thế nào? – trung úy thét.

- Không có băng, – Rumyantsev đáp.
- Hãy xé áo ra mà dùng, – trung úy ra lệnh.
- Thế thì tôi chạy đi nhé, – Rumyantsev nói.

Anh bò đến cửa. Các bức tường của trường học rung lên vì những viên

đạn bùng nổ. Sóng nổ thỉnh thoảng quật vào lỗ thủng ở tường, trung úy
nằm nghiêng người, và tuyết rơi vào mắt. Gorbunov giụi mắt và lại nhìn
qua khe hẹp. Bây giờ thì anh không buộc tội cho ai về điều là pháo hiệu bị
chậm trễ. Lúc này điều quan trọng là làm sao pháo hiệu bùng sáng lên.

Tiểu đội trưởng Medvedovsky vất vả lắm mới bò đến trường học được.

Anh ngã xuống, lồm cồm dậy và bò trên mặt đất, toàn thân anh run lên
trong chớp mắt. Medvedovsky người phủ đầy tuyết hiện ra ở ngưỡng cửa,
anh khom lưng, chạy đến Gorbunov. Quỳ xuống, anh thét lên:

- Báo cáo đồng chí trung úy, chúng ta đang bị tiêu tan!

Gorbunov nhìn khuôn mặt đen sạm bị méo đi vì tiếng thét, với da ở môi

bị nứt nẻ. Anh ôm ngang cổ Medvedovsky và kéo đầu anh ta về phía mình,
dường như là muốn hôn.

- Anh bị mất tinh thần! – anh hét lên, và những con mắt dữ tợn của anh

tối sầm lại. – Đào hầm ẩn nấp dưới đất và cố thủ!

Tiểu đội trưởng kề môi vào tai trung úy, như tuồng là rỉ tai cho anh biết

điều gì bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.