PHÁO HIỆU ĐỎ - Trang 57

- Mình cũng phải chịu trách nhiệm về công việc của mọi người nữa chứ?

– Người lái xe lẩm nhẩm. Anh quyết định hãm phanh và nhảy xuống mặt
đường.

Lúc ấy đại úy đã đi được chừng 50 bước. Anh dừng chân lại, thọc hai tay

vào túi áo, nhìn xuống đất như đang tìm kiếm một vật gì.

- Thưa đại úy, đồng chí sẽ đi đến nơi bằng cách nào vậy?
Nghe câu hỏi bất ngờ ở phía sau, Dorokhin ngoảnh đầu lại trả lời ngay:

“Tôi sẽ khắc có cách đồng chí ạ!”

Dường như khó khăn lắm người lái xe mới thốt ra lời. Anh nói với

Dorokhin:

- Tôi có thể chở giúp đồng chí được!
- Không cần thiết đâu! – Dorokhin đáp.
Trung sĩ lái xe vẫn băn khoăn vì anh còn chưa dám nói thẳng về sự hoài

nghi của mình. Yên lặng một lúc, rồi anh nói gặng:

- Tôi hứa là sẽ sẵn sàng chở giúp đồng chí đi đến nơi kia mà!
Đại úy Dorokhin không trả lời. Anh bước chậm đến bên một chiến hào

cũ, đã sụt đất. Đứng trên nhìn xuống, anh thấy bóng sẩm của mình phản
chiếu trên mặt nước đục và bẩn đang đọng dưới đáy hào. Người lái xe vẫn
theo sát gót anh. Khi Dorokhin dừng chân lại, người lái xe mạnh dạn hỏi
anh:

- Thưa đại úy, hình như đồng chí đang đánh mất một vật gì?

- Vâng!
- Thế đồng chí bị mất có nhiều không?
- Nhiều, đồng chí ạ!

Đôi ủng Dorokhin vô tình hất những mảnh đất vụn rơi xuống đáy hào

làm nước văng lên tung tóe và tạo thành những gợn vòng tròn, in bóng của
hai người lung linh trên mặt nước. Trung sĩ lái xe hỏi Dorokhin bằng một
câu xoi mói:

- Chắc đồng chí đang nghĩ rằng mình sẽ tìm lại được vật đã mất chứ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.