PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 126

“Lượng máu chảy ra rất ít.” Tôi nói.

Trưởng khoa Hồ không nói gì, vẫn tiếp túc chăm chú kiểm tra cửa sổ.

Kiểm tra bước đầu hoàn tất. Vì muốn nhanh chóng khám nghiệm tử thi, xác
định thời gian tử vong và vết thương trí mạng, nên chúng tôi liền làm nốt
vài bước khám nghiệm tại hiện trường cuối cùng, để sau đó còn đưa thi thể
về phòng giải phẫu pháp y, trực thuộc nhà tang lễ Cục công an thành phố
Long Phiên. Hiện trường giao lại cho các kỹ thuật viên hiện trường tiếp tục
khám nghiệm vật chứng.

Trước tiên, tôi nhấn nhẹ lên đầu thi thể, không thấy có cảm giác ma sát
xương, vì thế tôi lật thi thể đang nằm nghiêng lại, để mặt trước ngửa lên.

Hai mắt của thi thể nhắm nghiền. Theo đúng thủ tục, trước hết cần phải
kiểm tra tình trạng kết mạc, giác mạc, đồng tử. Tôi dùng hai ngón tay vạch
mí mắt thi thể lên.

Lúc này có tình huống bất ngờ phát sinh.

Thi thể đột nhiên mở mắt, hai mắt nhìn tôi chằm chằm.

Đầu tôi như nổ tung, trống rỗng, tóc gáy như dựng ngược lên. Tôi bắt bản
thân phải bình tĩnh lại, đây nhất định là ảo giác, nhất định là đôi mắt này
vốn đã mở sẵn từ đầu rồi, chỉ là tôi không chú ý thôi. Tuy trong lòng nghĩ
vậy, nhưng tay tôi vẫn cứng đờ đặt trên mí mắt của ông cụ.

Mãi một lúc sau, cái miệng phía dưới cặp mắt thất thần kia bỗng có tiếng
rên rỉ vang lên: “Ưm…”

Tôi cảm thấy như chân mình mềm nhũn, lùi lại phía sau vài bước, suýt chút
nữa rơi xuống cái lỗ thông giữa hai tầng. Tôi tựa vào tường, bất giác run
rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.