PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 124

“Đúng thế, lần trước tôi thấy một cô bé, trời tối mịt vẫn phải ra ngoài, rất sợ
hãi, ông ấy còn bật đèn pin đưa con bé đến tận chỗ có đèn sáng nữa.”

Những lời bàn tán của người dân cho thấy ông cụ vốn có tiếng là tốt bụng,
có lẽ việc phân tích tính chất vụ án này sẽ tương đối phức tạp.

Nhân viên khám nghiệm dấu vết đang cẩn thận kiểm tra cửa cuốn.

Trên cửa bám rất nhiều bụi bẩn, bên ngoài không thấy dấu hiệu mở khóa.
Nói cách khác, cánh cửa này luôn được đóng mở từ bên trong, có thể loại
trừ trường hợp có người từ bên ngoài mở hoặc khóa cửa lại.

“Xem ra kẻ thủ ác chỉ có thể vào từ đường cửa sổ.” Tôi khoanh tay đứng
nhìn nhân viên khám nghiệm hiện trường bận rộn làm việc.

Trưởng khoa Hồ ngẩng đầu nhìn trên dưới, trong ngoài cửa sổ, nghi hoặc
nói: “Cao như vậy, cửa sổ lại nhô ra, phải tài năng thế nào mới trèo vào
được chứ? Có phải như trong phim ‘Nhiệm vụ bất khả thi’ đâu!”

“Hay là đu từ nóc nhà xuống.” Tôi ngửa đầu nhìn, cảm thấy khó mà trèo từ
dưới lên được, nhưng cũng không phải từ cửa chính đi vào, vậy thì chỉ có
khả năng đó mà thôi.

Trong lúc nói chuyện, cửa cuốn đã bị kĩ thuật viên cạy ra. Bên trong cửa
được khóa lại bằng một chiếc khóa móc từ dưới đất móc lên, vẫn hoạt động
bình thường.

Ở tầng một rất lộn xộn, những chiếc giày cũ xếp lung tung, có vài dụng cụ
sửa giày đơn giản và rất nhiều đồ đồng nát. Xem ra ông lão này ngoài sửa
giày còn thu mua phế liệu để trang trải qua ngày. Giữa từ tầng một lên tầng
hai không xây cầu thang, chỉ có một chiếc thang đơn sơ làm đường lên
xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.