PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 125

Nhân viên khám nghiệm hiện trường nhanh nhẹn sắp xếp dụng cụ, bắt đầu
kiểm tra chiếc thang đó. Dấu vết trên thang rất quan trọng, nếu trên thang
không có dấu tay, dấu chân khả nghi, hoặc những dấu vết khác như dấu
găng tay, dấu giày… thì hung thủ chỉ có thể ra vào bằng đường cửa sổ. Nếu
xác định được điểm này sẽ rất có lợi cho việc khoanh vùng kẻ bị tình nghi.
Nói chung, cũng không phải tất cả mọi người đều có năng lực vượt nóc
băng tường.

Tôi và trưởng khoa Hồ kiên nhẫn chờ ngoài hiện trường. Mười phút sau,
nhân viên khám nghiệm hiện trường từ bên trong nói vọng ra: “Trên thang
chỉ có một loại dấu giày và dấu vân tay, tôi đã lấy mẫu đây rồi. Nếu đối
chiếu thấy khớp với nạn nhân thì hung thủ chỉ có thể đi từ cửa sổ vào.”

Chúng tôi lập tức đeo găng tay, khẩu trang, bao chân và mũ, dẫm lên ván
khám tra[1] đến bên cạnh chiếc thang.

Đây là một chiếc thang cũ nát, đã dùng nhiều năm, dường như có thể sập
bất cứ lúc nào. Trên sàn tầng hai có một cái lỗ lớn, đây chính là chỗ thông
giữa tầng một và tầng hai, chiếc thang gác lên một bên lỗ đó.

“Đi lên đi.” Trưởng khoa Hồ là dẫn đầu mọi người leo lên. Tôi theo ngay
sau thầy ấy, từ từ trèo lên tầng hai.

Tầng hai bài trí rất giản dị, chỉ có một bàn làm việc cũ kỹ bên cạnh một
chiếc giường nhỏ. Ông cụ im lặng nằm trên giường, tôi đứng từ xa quan sát
một lúc, thấy ông cụ đúng là không còn thở nữa.

Trưởng khoa Hồ vẫn tập trung xem hung thủ vào hiện trường bằng cách
nào. Thầy đi đến bên cửa sổ, xem xét kỹ chiều cao của cửa sổ, những dấu
vết trên cửa sổ cũng như khoảng cách từ nóc nhà tính xuống.

Tôi quan sát xung quanh thi thể. Trên đầu giường có một dấu máu, trên gối
đầu là hai vết máu nhỏ, trên mép thi thể có vết nôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.