PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 320

sàn gạch trắng bóng, sắc vàng trên đồ đạc tỏa ra nét khí phái. Căn nhà này
thật đủ đầy, chứng tỏ Ngô Minh Lộ khi còn sống tương đối khá giả, hơn hẳn
những nhà xung quanh.

Tôi đi sâu vào trong sân. Vợ của Ngô Minh Lộ là Hồ Lệ Lệ đang nghiêng
người dựa vào cửa, mặt thẫn thờ đầy đau khổ. Tôi lặng lẽ đến gần chị ta:
“Chị ơi, tôi có thể vào nhà xem xét được không?”

Hồ Lệ Lệ không nhìn chúng tôi, chỉ ủ ê gật đầu.

Khi tôi đi vào nhà, một mùi sơn gay mũi ập thẳng vào mặt tôi.

Tôi lặng lẽ hỏi điều tra viên: “Nhà họ mới sơn tường à?”

Điều tra viên nói: “À, chúng tôi đã điều tra qua. Khu này sắp phải di dời, nhà
Ngô Minh Lộ lại khá lớn, nếu sửa sang cho đẹp thì sẽ nhận được nhiều tiền
đền bù hơn, nên trước khi Ngô Minh Lộ mất tích đã tiến hành sửa nhà”.

“Sau khi Ngô Minh Lộ mất tích thì sao?” Tôi hỏi.

“Sau khi mất tích vẫn tiếp tục làm, hôm qua vừa mới hoàn thành.”

“Thời gian sửa chữa cũng trùng hợp quá.” Tôi đi đến sát tường, lấy ngón tay
miết lên tường nhà trắng tinh, cảm thấy sơn chưa khô hắn, “Thời gian tiến
hành sửa chữa mỗi ngày là thế nào?”

“Từ 9 giờ sáng đến 2 giờ chiều, là lúc Ngô Minh Lộ không ở nhà.” Điều tra
viên đáp, “Vấn đề này đã được hàng xóm chứng thực.”

Tôi đảo một vòng quanh nhà Ngô Minh Lộ, bỗng nhiên phát hiện trong góc
khuất của chiếc tủ âm tường có một quyển sổ ghi chép chi tiêu hàng ngày,
trên sổ viết tên Ngô Minh Lộ. Tôi lớn tiếng hỏi: “Chị ơi, tôi xem quyển sổ
ghi chép này được không?”

Hồ Lệ Lệ tựa vào cửa, buồn bã gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.