PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 377

Tên họ Tưởng vốn là khách quen của cô gái mại dâm này. Hôm đó lúc cùng
tắm với nhau, cô gái ấy trêu đùa vài câu khiến hắn ta tức giận. Hắn liền
đánh cô rồi nhấn đầu cô xuống bồn tắm đến phát sặc. Không ngờ chỉ sặc vài
cái thì cô gái bỗng nhiên bất động. Thấy cô gái mại dâm đã chết, hắn nghĩ
không làm thì thôi, làm thì phải làm đến cùng, vì vậy hắn học theo TV, đem
cưa xác cô gái rồi ném đi. Hắn cảm thấy sẽ không ai chú ý đến một cô gái
mại dâm đầu đường xó chợ bị mất tích, trên cầu vượt lại có nhiều xe như
vậy, nếu hắn âm thầm đem vứt thi thể thì thần không biết quỷ chẳng hay,
hắn sẽ không bị phát hiện, chắc chắn cảnh sát sẽ không bao giờ điều tra ra
hắn. Không ngờ, chính những chiếc túi nilon đã bán đứng hắn ta.

Vụ án được phá một cách thuận lợi, nhưng khi tôi và anh Hoàng nhìn thấy
người mẹ nuôi tàn tật của cô gái mại dâm nước mắt nhạt nhòa gào khóc, khi
chúng tôi biết cô ấy là trẻ mồ côi được nhận nuôi, hàng ngày một mình lăn
lộn kiếm tiền nuôi sống mẹ nuôi tật nguyền và em trai thiểu năng trí tuệ,
chúng tôi không thể nào vui nổi.

Chi đội trưởng Hoàng nói: “Mạng sống không phân biệt sang hèn, tuy cô ấy
là gái mại dâm, nhưng thực sự là một cô gái tốt.”

Vụ sau: Bóng ma bên gối

[1]

“Tam Liên” và “Vạn Gia Nhạc” là hai thương hiệu siêu thị, dịch nôm na

là Ba Bông Sen và Nhà Nhà Vui Vẻ, tương tự như Vinmart, BigC… bên
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.