PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 378

Vụ án thứ mười sáu – Bóng ma bên gối

Phần 1

Chớp mắt mà mùa hè nóng nực đã hừng hực trở lại. Vào lúc giữa hè, chỉ
mới sáng sớm cũng khiến người ta cảm thấy khó chịu, mặt trời cùng mặt
đất phả lên hơi nóng hầm hập, ve sầu trên cây ầm ĩ không ngừng, ngoài
đường vắng bóng người qua lại, các cửa tiệm vắng tanh như chùa bà Đanh.

Tôi ra khỏi văn phòng, ngẩng đầu nhìn mặt trời chói chang trên cao, lắc
đầu. Bác sĩ pháp y đều không thích mùa hè, mặc dù tôi là kẻ kị lạnh nhưng
cũng vẫn e sợ mùa hè. Tôi nghĩ chuyện này tất cả mọi người đều hiểu rõ, là
xác chết trương phình

[1]

.

“May mà vụ án này không phải xác chết trương phình.” Tôi quay ra nói với
anh Vĩnh đang đi bên cạnh.

Anh Vĩnh là bác sĩ pháp y chính của Cục công an thành phố Đinh Đường,
trước mắt đang tham gia đợt huấn luyện hai năm trên tỉnh. Mỗi năm, tỉnh sẽ
điều động lực lượng cốt cán ở các thành phố lên tỉnh làm việc, vừa để các
cán bộ địa phương có được cơ hội tiếp xúc với những vụ án có độ khó cao,
vừa giảm bớt gánh nặng công việc cho cán bộ tỉnh. Phương pháp huấn
luyện này được gọi là “Thầy kèm cặp trò” , đều là sư phụ tôi truyền dạy cho
cán bộ pháp y toàn tỉnh. Hình thức “truyền thụ – giúp đỡ – dạy dỗ” đóng
vai trò quan trọng trong công tác kỹ thuật hình sự, chủ yếu là vì muốn các
chuyên gia kỹ thuật hình sự tại tỉnh tôi làm việc được hiệu quả, muốn các
thế hệ cán bộ kỹ thuật hình sự mạnh mẽ trưởng thành và càng ngày càng
phát huy được tác dụng không thể thiếu trong quá trình phá án.

Tính về thời gian đi học thì anh Vĩnh hơn tôi năm khóa, là anh khóa trên
của tôi, nhưng nếu tính về thời gian theo sư phụ thì tôi lại là “sư huynh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.