PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 396

bụi bặm. Tôi cầm lấy túi vật chứng rồi quan sát tỉ mỉ chiếc găng tay, đây là
chiếc găng bên tay phải, đan bằng loại sợi thô, cách đan cũng cẩu thả,
khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ có một vết máu thấm sâu.

“Đừng để ở đây.” Tôi đưa găng tay cho điều tra viên đứng bên cạnh, “Mau
mang lên tỉnh để kiểm nghiệm DNA. Còn nữa, chiếc xe này cũng phải
mang đến phòng vật chứng, bảo kỹ thuật viên xem có gì giá trị không.”

Vừa dứt lời, đột nhiên có tiếng ồn ào vang lên. Tôi đưa mắt nhìn, thì ra
những người dân tụ tập bên bờ sông bắt đầu ào ào chạy hết xuống phía hạ
du, tôi cũng vội vàng chạy dọc theo bờ sông về hướng đó. Chạy tầm 200
mét, quẹo vào một khúc ngoặt, thấy trong lòng sông cách khoảng 500 mét
có công an đang kéo gì đó về phía bờ. Người thì kéo, người thì hô ầm ĩ.

“Chắc chắn chẳng phải thứ quý giá gì.” Anh Vĩnh nói, “Có khi còn là thi
thể.”

Tôi liếc mắt nhìn anh, đáp: “Không phải đâu, thời tiết thế này, chắc chắn là
xác chết trương phình.”

Tôi cùng anh Vĩnh nhanh chân đi tới, còn chưa kịp thấy rõ đống đen sì kia
là cái gì thì đã bị một mùi tanh tưởi lộng óc đập thẳng vào mặt.

Đúng lúc này lại nghe một tổ công an khác đang đứng dưới nước kêu lớn:
“Mau mau mau, vẫn còn một cái xác nữa, là trẻ con. Trời đất ạ. Thối chết
mất thôi.”

20 phút sau, tôi khoác qua quýt bộ áo bảo hộ, đứng bên cạnh hai thi thể
trương phình đã bị phân hủy nặng.

“Không ngoài dự đoán,” Tôi xem xét thi thể phụ nữ trung niên và đứa trẻ
khoảng sáu tuổi trước mặt, nói: “Đây chính là Kim Bình và con chị ta.” Tôi
đưa ra suy đoán, đồng thời dỏng tai nghe điều tra viên hỏi từng người dân
đang đứng chỉ trỏ. Đám người hóng chuyện đã sớm chạy xa 200 mét. Loại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.