PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 421

lúp rồi nói: “Đây là vết góc vuông ép xuống, thứ có thể để lại trên vật mềm
một dấu đè ép hình góc vuông thì hẳn là vật kim loại có cạnh vuông.”

“Rỗng ruột hay đặc ruột?” Thông qua việc khám tra dấu vết tại hiện trường,
kết hợp với thương tích của nạn nhân, có thể suy đoán hung khí tương đối
chuẩn xác, bởi vậy tôi mới vội vàng hỏi Lâm Đào.

Lâm Đào cẩn thận quan sát dấu vết đó vài phút, rồi ngẩng đầu nói với tôi:
“Xem trước mắt đây thì hẳn là đặc ruột.”

Tôi gật đầu: “Trên gối đầu ở tầng hai cũng có dấu vết giống vậy, nhưng
nhìn không rõ lắm, kết hợp hai dấu vết này, có lẽ hung thủ đánh trật nên để
lại dấu vết hung khí, vậy có thể kết luận hai nạn nhân đều bị tấn công khi
đang ngủ. Sao hả? Có phát hiện gì khác không?”

Lâm Đào lắc đầu đáp: “Họ đều đã xem qua những vật khả nghi, nhưng
không phát hiện được chứng cứ có khả năng liên quan đến vụ án.”

Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa phòng bếp ra, cùng Lâm Đào theo chân nhau vào
xem xét một lượt. Phòng bếp cũng giống ngoài sân, rất sạch sẽ, nồi niêu
xoong chảo được sắp xếp ngăn nắp. Trong phòng bếp không thấy có cơm
thừa canh cặn, còn trong tủ lạnh lại không thiếu rau thịt tươi sống.

“Sao lúc đầu bảo điều kiện nhà họ không tốt?” Tôi nói, “Ăn uống cũng khá
đấy chứ.”

“Chắc là họ định kỳ lên thị trấn mua đồ ăn, thoạt nhìn thấy đồ ăn không ít,
nhưng nhiều đồ ăn như vậy hẳn là hai cụ phải ăn trong thời gian dài.” Lâm
Đào đáp.

“Đúng, lần cuối người trong thôn thấy họ là khi họ vừa lên thị trấn mua đồ
ăn về.” Tôi nghĩ đến lời nói của Chi đội trưởng Lưu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.