PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 420

“Cửa không đóng kỹ cũng là một khả năng, nhưng khả năng này không
lớn.” Tôi nói, “Dù bất hợp lý cũng không thể loại trừ. Nếu thật sự là người
khá thân quen thì kẻ đó sẽ được ngủ ở đâu?”

Vì không có nhiều căn cứ nên chúng tôi không tiếp tục thảo luận mà bắt đầu
cẩn thận kiểm tra đồ đạc trong phòng.

Sau khi kiểm tra tủ đầu giường, chúng tôi phát hiện trong ngăn kéo của một
trong hai chiếc tủ có hộc ẩn bên trong, nếu không phải nắp hộc bị mở ra thì
quả thật không thể phát hiện trong ngăn kéo có cái hộc này. Tôi hào hứng
nói với Đại Bảo: “Anh xem, thứ này có thể xác minh hung thủ là người
quen, nếu không làm sao biết trong tủ có hộc ẩn? Hơn nữa trong hộc trống
không, chắc là tên này đã trộm được gì rồi.”

“Đúng vậy! Hơn nữa còn là người đã từng thấy cụ chủ nhà sử dụng cái hộc
đó.” Đại Bảo cũng tỏ vẻ vô cùng hăng hái, nói chung cũng bởi trong lòng
đã nắm được đôi phần, “Đi, xuống tầng một xem sao.”

Hiện trường tầng một gồm phòng khách, phòng bếp và nhà vệ sinh, giữa
phòng khách là một bàn ăn và một chiếc ghế nằm. Trên ghế trải một tấm
thảm lông, ở vị trí thảm lông tiếp giáp với phần gối đầu của chiếc ghế có
một vết máu lớn. Vết máu này lấy điểm giữa phần gối đầu làm trung tâm,
phun về hai bên, hình dạng của vết máu cho thấy rất rõ phương hướng máu
phun ra. Cạnh ghế nằm đặt hai chiếc ghế dựa, đối diện là TV, TV vẫn đang
bật.

Tôi lấy kính lúp từ hòm dụng cụ, cẩn thận xem xét vết máu ở đầu ghế nằm,
đột nhiên tôi phát hiện trên thảm lông có một dấu vết khả nghi: “Lâm Đào,
đến đây xem dấu vết này là gì.”

Lâm Đào đang hỏi nhân viên thu thập vật chứng về công tác khám nghiệm
hiện trường trước đó, nghe thấy tôi nói như vậy bèn đi tới, nhìn kỹ qua kính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.