Phần 2
Trung tâm pháp y trực thuộc Sở cảnh sát Nam Giang.
Giây phút này, bên trong phòng giải phẫu tràn ngập cảm giác thần bí, tiếng
dao kéo va chạm leng keng, nhuộm vào đêm đen một bầu không khí kì dị.
Anh Tiêu mặc trang phục giải phẫu, tay cầm dao mổ, đầu đầy mồ hôi.
“Phòng xét nghiệm DNA vừa thông báo, nạn nhân khi còn sống chưa từng
bị xâm hại tình dục.” Anh Bình buông điện thoại, quay đầu nói với chúng
tôi.
Anh Tiêu dùng cánh tay lau đi mồ hôi trên trán, gật gật đầu nói: “Trừ việc
đó, các cậu còn phát hiện được gì thêm không?”
Tôi nói: “Từ khám nghiệm sơ bộ tại hiện trường, có thể thấy nạn nhân tử
vong vào khoảng 6h30, nguyên nhân cái chết là do tổn thương não bộ
nghiêm trọng.”
“Ừm. Vậy hung khí là gì?”
Những vấn đề này với tôi vô cùng quen thuộc, “Trên đầu người chết có 7
vết thương, miệng vết thương có dấu vết bị đánh rạn, cạnh vết thương cong,
miệng vết thương không đều, cho nên hung khí có thể là vật có đầu tù, cùn.
Kết hợp với xương sọ bị đánh đến mức dập nát nghiêm trọng, đường gãy
kéo dài lên tận đỉnh đầu, có thể suy đoán rằng đây là vật đầu tù bằng kim
loại, cầm vừa tay, dễ dàng vung lên đánh xuống.”
“Nhìn kỹ chỗ này xem.” Anh Tiêu chỉ vào chỗ xuất huyết dưới da trên đầu
Lâm Kỳ, nói: “Chỗ này cũng là do hung thủ gây nên, nhưng vì nguyên nhân
nào đó mà khi hắn xuống tay lại không dùng lực, không đánh rách da đầu.
Chính vì thế mà hắn lưu lại chứng cứ phạm tội trên da đầu nạn nhân.