PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 65

Đây là một vết thương rất nhỏ, trông như một dấu ấn hình chữ U.

Anh Tiêu nói tiếp: “Giáo án đã từng dạy về tìm kiếm dấu vết đồ vật rồi,
bình thường những dấu vết này rất khó phát hiện, nhưng một khi chúng ta
đã phát hiện ra thì có thể từ đó mà khắc họa rõ ràng hình dáng của công cụ
gây án.”

Tôi gãi gãi đầu: “Hình như em đã nhìn thấy ở đâu rồi, nhưng không nghĩ ra
là thứ gì.”

Anh Tiêu nói: “Làm bác sĩ pháp y, lúc nào cũng phải chú ý tới các loại dụng
cụ có thể thành công cụ gây án, đến thời điểm mấu chốt sẽ nhớ ra luôn.
Trên đầu cái cờ lê có một chỗ hổng để vặn ốc vít, hình dáng và kích cỡ rất
phù hợp với dấu vết này.”

Vài thực tập sinh đồng loạt thốt lên: “À! Đúng quá!”

Anh Tiêu cười cười. “Về sau đừng rủ nhau ‘À! Đúng quá! ’ nữa, phải học
cách khiến cho người khác nói thế với mình. Trừ dấu vết này ra, các cậu
còn nhìn ra điều gì từ tổn thương trên đầu nạn nhân không?”

Tôi lắc đầu.

Anh Tiêu kiên nhẫn nói: “Chú ý xem, 7 vết thương trên đầu cô ấy, 1 vết ở
bên trái, 6 vết ở bên phải, nhìn vào tình trạng lúc ngã xuống của nạn nhân.”
Anh Tiêu lại bắt đầu ra đề bài tại chỗ, “Tạm dừng giải thích ở đây, các cậu
về nghĩ kỹ lại, 8 giờ sáng mai họp bàn về vụ án này, tôi sẽ công bố đáp án”.

Vì tổn thương của nạn nhân rất đơn giản nên công tác khám nghiệm tử thi
diễn ra thật nhanh chóng. Chúng tôi cẩn thận kiểm tra phía sau đầu của thi
thể, sau đó xem xét vùng cổ và hai cánh tay. Cuối cùng, ánh mắt của chúng
tôi đều tập trung vào chiếc khuyên rốn của Lâm Kỳ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.