PHẬT PHÁP CHO MỌI NGƯỜI - Trang 172

Cùng ngồi ăn, chia sẻ bữa ăn với nhau là một trong những phương cách
giúp con người gần lại với nhau. Sự liên hệ giữa con người với nhau được
thiết lập không chỉ vì ta có mặt ở cùng một nơi, cùng một lúc, cùng chia sẻ
các thực phẩm, mà còn vì sự phục vụ, việc dọn ăn, tiếp đồ ăn cho nhau.
Tôi nhận ra rằng việc bưng dọn thức ăn ở thiền đường Tassajara là một
phương pháp tu tập rất hữu hiệu. Hữu hiệu vì đó là một cử chỉ rất thân
thiện.
Thiền sư Suzuki thường nói rằng khi ta ngồi thiền trong im lặng với nhau,
sự khác biệt giữa người này với kẻ kia rất dễ lộ ra. Cũng vậy, khi tiếp thức
ăn cho mọi người, tôi cũng đọc được sự lo lắng, lòng tham, sự tự tại, lòng
tôn trọng, sân hận, hay mệt mỏi nơi họ. Tất cả đều phơi bày trước mắt tôi.
Ngược lại, có lẽ người tiếp nhận thức ăn cũng thấy được ở người dọn ăn sự
khéo léo, vụng về, bồn chồn hay tự tại.
Tâm của thiền sư Suzuki đặc biệt cởi mở, phóng khoáng thay vì hẹp hòi,
nhỏ mọn. Hình như Ngài không cố gắng để tạo ra một kết quả nào đó, mà
cũng không tránh né khi chúng xuất hiện. Phong thái của Thiền sư cũng
bình thường, không có gì đáng chú ý, nhưng lúc nào Ngài cũng đầy tự chủ.
Không có vẻ hấp tấp hay bị hối thúc, nhưng bát của Ngài bao giờ cũng ở
đúng chỗ để tiếp nhận thức ăn, tiếp nhận tôi. Ngày này qua ngày khác, khi
tiếp thức ăn cho Thiền sư, tôi đều cảm thấy thế. Một tình cảm nhẹ nhàng
luôn tràn dâng trong tôi: Thiền sư luôn có mặt, luôn sẵn sàng chờ đón bất
cứ điều gì có thể xảy ra.
Trong một buổi tham vấn, có người đã hỏi Thiền sư nghĩ gì khi người đó
tiếp thức ăn cho Ngài. "Ta có cảm giác như con đang dâng cho ta tất cả tình
thương của mình, cả con người mình", Ngài trả lời. Và tôi biết đó là sự thật,
vì đúng đó là điều tôi đã làm khi tiếp thức ăn cho Thiền sư, và tôi biết là
Ngài đã tiếp nhận thức ăn, tiếp nhận tôi với tất cả tấm lòng, không vướng
mắc. Tôi luôn cảm thấy an lạc mỗi khi được tiếp thức ăn cho Ngài.
Tuy nhiên tình cảm đó nhanh chóng qua đi, khi tôi tiếp tục làm phận sự đó
với các huynh đệ của mình. Tâm bình thường của tôi lại xuất hiện. Tôi trở
nên vội vã, đầu óc luôn phê phán nọ kia. "Người gì chậm chạp quá, sao
không để bát sẵn ra đây? Tâm trí gửi ở đâu vậy?" "Sao mà tham ăn quá?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.