PHẬT PHÁP CHO MỌI NGƯỜI - Trang 196

dứt cuộc đời mình. Tôi nhớ rằng nó có vẻ không tự nhiên chút nào, không
hợp với sinh lý như thế nào. Đáng lý ra tôi phải tìm mọi cách để sinh tồn.
Nhưng ở đây, tôi đang cố gắng để cắt vào cổ tay của chính thân thể mình để
giết nó. Đó là một kinh nghiệm rất kỳ dị, và tôi thật sự rất mừng khi nó đau
quá đến nỗi tôi đã bất tỉnh và không thành công trong việc tự tử. Tuy nhiên,
không kể những hình ảnh rõ ràng tôi có thể nhớ được vào đêm đó, đối với
việc làm thật dại dột làm sao khi muốn tự kết thúc đời mình, tôi vẫn không
có giải pháp tích cực nào hơn. Nếu có gì đó, thì nó gần như là sự chán nản
rằng sao chết khó thế. Vì thế tôi vẫn còn coi tự tử như là một giải pháp khi
có vấn đề gì xảy ra trong tương lai. Rồi sau đó tôi biết đến thiền Minh Sát.
Một người dì của tôi là người hành thiền Minh Sát, đã nói cho tôi biết về
thời khoá biểu của những khóa tu, nhưng không chủ ý thúc đẩy tôi phải đi
dự. Cuối cùng, một mùa hè kia, tôi thu hết can đảm để đi dự thử. Tôi lái xe
đến Mendocino (California) một mình với hy vọng rằng sự khám phá chân
lý này sẽ giúp tôi chẳng bao giờ nghĩ đến sự chết như là một giải pháp đối
với những vấn đề của cuộc sống một lần nữa.

Thiền Minh Sát thực sự chứng tỏ là người cứu trợ cho tôi. Tôi đã tu tập
miên mật, đầy khổ nhọc trong 10 ngày đó, và những gì tôi đạt được đã làm
đảo lộn hoàn toàn đầu óc tôi. Tôi tìm ra chân lý về cuộc sống, về cuộc đời
mình và trên tất cả là về hạnh phúc chân thật, không phải thứ hạnh phúc
chóng qua, có điều kiện, nhưng là hạnh phúc thực sự; thứ hạnh phúc mà
chúng ta là những chúng sanh được thừa hưởng. Tôi đã được biết về nó, và
đã tự chứng nghiệm. Tôi vẫn thường đọc về thiền và tất cả những hiệu quả
tuyệt vời mà nó có thể mang đến, và tôi sẵn sàng tin tưởng vào đó. Nhưng
chỉ đến khi thực sự ngồi thiền trong suốt 10 ngày đó tôi mới có thể tự
chứng nghiệm những điều này. Và chỉ qua sự chứng nghiệm chúng nơi bản
thân tôi mới có thể thay đổi cuộc đời mình khác đi. Thỉnh thoảng tôi vẫn
còn trải qua những cơn trầm cảm. Tôi nghĩ rằng đó là một căn bệnh di
truyền mà tôi phải chịu đựng. Nhưng tôi không còn tìm đến cái chết như là
một sự chạy trốn. Và tôi cũng không tìm đến những thứ thuốc để giải quyết
như phần đông các nhà tâm lý thường khuyên tôi phải làm. Đúng hơn, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.