PHẬT PHÁP CHO MỌI NGƯỜI - Trang 41

bước chân lên, sẽ quyết định tâm trạng của chúng ta khi tới bến, sẽ là hành
trang cho chuyến đi sắp tới của chúng ta. Có thể chúng ta đã chọn một con
tàu bẩn thỉu, cũ kỹ, thay vì một con tàu sạch bóng, tối tân. Có thể chúng ta
đã chọn một chuyến tàu đầy thú vui cám dỗ, với các cô gái nhảy, các trò
chơi, với bao mời mọc của tiền tài và danh vọng. Chúng ta sẽ đau khổ biết
bao khi phải rời chuyến tàu đó, nếu như ta đã bị dính mắc vào các thú vui
hưởng thụ sắc dục. Mặt khác có thể chúng ta đã chọn một chuyến tàu chở ta
qua bao nhiêu cảnh thiên nhiên đẹp đẽ bên đường, một chuyến tàu mà khi
đỗ bến, chúng ta khoan khoái đứng dậy từ giã nó không quyến luyến.

Đừng dính mắc
Chỉ có thân xác, cái áo che cho tâm thức chúng ta khi sống ở đời, là bị hủy
hoại. Tâm thức ta không hề bị hủy hoại.
Làm sao không buồn khi chúng ta phải mất đi những gì mình yêu thích ở
cõi đời. Khi người thân ta mất, hãy thương xót, nhưng đừng để những đau
khổ về sự mất mát kéo dài đến suốt cuộc đời. Quá đau khổ là u mê. Vì sự
mất mát, cái chết là điều không thể tránh khỏi. Vì thế, ở nhiều tôn giáo,
nhiều tập quán văn hóa đã đề ra thời gian dành cho tang chế. Thí dụ, người
Do Thái tỏ lòng thương tiếc người chết bằng cách ở trong nhà suốt bảy
ngày, họ không ra đường trừ khi có việc khẩn cấp. Họ không cạo râu,
không cắt tóc hay mặc đồ mới. Họ còn không được ngồi trên ghế hay mang
giày. Trong bảy ngày này, họ chiêm nghiệm về sự đau khổ của mình.
Chúng ta đau khổ vì sự ra đi của người thân và lo sợ cho chính cái chết của
mình. Kiếp con người là một vòng luân hồi của đến và đi, của sinh và tử.
Sự mất mát thân xác không phải là tất cả. Tâm vẫn tồn tại, vì thế đau khổ
kéo dài quá hạn định là u mê. Nếu ta quá coi trọng sự mất mát, thì cái chết
là một nỗi ám ảnh lớn lao, khủng khiếp đối với ta. Vì ta nghĩ cái Chết là sự
tận cùng của tất cả. Là nỗi khổ đau khôn tả. Nhưng nếu chúng ta biết buông
bỏ những gì đã qua, đã mất, dầu đó là của cải vật chất, hay thân bằng,
quyến thuộc, và chỉ chú trọng vào sự trường tồn của Tâm thức thì cái Chết
không còn đáng sợ nữa. Đó chỉ là một ngã rẽ, một sự thay áo. Hãy thương
xót, nhưng chớ kéo dài quá lâu nỗi đau khổ. Lời khuyên này có thể áp dụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.