KINH VÔ LƯỢNG THỌ - ÂM HÁN VIỆT & CHỮ HÁN
115
N
ẾU MUỐN PHẬT PHÁP HƯNG, DUY CHỈ CÓ TĂNG KHEN TĂNG!
đều là tổn người lợi mình, tự tư tự lợi thì đây đều là nhân của Lục đạo luân hồi tam
ác đạo, kiếp sau chắc chắn sanh ba đường ác. Chân Tâm ph
ải bắt đầu từ không
v
ọng ngữ, cho đến không khởi lên một chút ý niệm nào lừa gạt chúng sanh, phải
th
ật thà chân thành đối đãi với chúng sanh. Có người nói: “Nếu thật thà chân
thành thì nơi nơi tôi sẽ bị người khác ức hiếp!”. Vậy, nếu họ dùng tâm ác đối đãi
v
ới quý vị mà quý vị không dùng Chân Tâm đối đãi với họ, quý vị cũng giống
như họ, cũng là dùng ác tâm đối đãi với họ thì mãi mãi quý vị không thoát ra
kh
ỏi Lục đạo luân hồi và ba ác đạo! Nếu như lúc nào cũng nghĩ làm sao lợi cho
người, làm sao giúp đỡ người khác, làm sao thành tựu người khác, đây là tâm
thi
ện, dùng tâm thiện sanh ba đường thiện. Nếu như đoạn ác tu thiện mà lại
không đem đoạn ác tu thiện để ở trong tâm (tu công đức), trong tâm chỉ có A Mi
Đà Phật, trong miệng cũng chỉ niệm một câu A Mi Đà Phật, không có tạp ngôn,
không có t
ạp niệm, dùng tâm của Phật A Mi Đà để đối đãi với người, sự, vật thì
đây là Tịnh Nghiệp; không có đạo lý nào không được vãng sanh Cực Lạc!
Đa số người niệm Phật là có miệng không có tâm, cho nên không tương ưng
v
ới Phật, câu Phật hiệu này không thể đắc lực. Niệm Phật luôn luôn phải tâm miệng
tương ưng, phải dùng Chân Tâm, dùng thành ý. Đại sư Ấn Quang nói với chúng ta
“Một phần thành kính được một phần lợi ích, mười phần thành kính được mười
ph
ần lợi ích”, chân thành đến cực độ thì sẽ cảm ứng đạo giao với Phật. Niệm
Ph
ật kiêng kỵ nhất chính là dùng tâm tán loạn để niệm, vọng niệm trong tâm
quá nhi
ều, tạp niệm quá nhiều thì tâm lực sẽ không tập trung. Tâm tán loạn
ni
ệm Phật không có công đức, chỉ là trồng hạt giống trong A-lại-da thức, trong
đời này không thể có thọ dụng. Đại sư Ấn Quang đại từ đại bi, nói cho chúng ta
bi
ết dùng Pháp Mười Niệm (Thập Niệm Ký Số Pháp), từ câu thứ nhất đến câu
th
ứ mười, niệm thật rõ ràng, nghe thật rõ ràng, nhớ thứ tự thật rõ ràng, phương
pháp này có th
ể nhiếp tâm, không để tạp niệm xen vào! Tại sao lại có tạp niệm?
B
ởi vì không buông xả! Vẫn còn tham luyến cái này, mong cầu cái kia! Rất nhiều
vi
ệc để lo lắng không yên. Thật sự buông xả thì tạp niệm không còn nữa, thật sự
buông x
ả thì niệm Phật thấy Phật. Tâm Chân Thành, tâm Thanh Tịnh, tâm Bình
Đẳng, tâm Giác Ngộ, tâm Từ Bi đều là Chân Tâm. Buông xả chấp trước thì được tâm
Thanh T
ịnh, với tất cả pháp thế gian và xuất thế gian không còn chấp trước nữa, có
th
ể tùy duyên thì được tâm Thanh Tịnh, là cảnh giới của A-la-hán; lại buông xả phân
bi
ệt thì được tâm Bình Đẳng, là cảnh giới của Bồ-tát; cuối cùng, khởi tâm động niệm
đều buông xả, chính là Đại Triệt Đại Ngộ Minh Tâm Kiến Tánh, là thành Phật rồi.
Vì sao phàm phu không th
ể buông xả? Bởi vì không hiểu rõ chân tướng
s
ự thật, cái gì cũng xem là thật, không biết được hiện tượng trong vũ trụ là giả,
Trong b
ộ Kinh Bát Đại Nhân Giác, vừa mở đầu kinh thì Phật
d
ạy rằng: “Thế gian vô thường! Quốc độ mong manh!”.