128
無量壽經 - 漢字
&
越語
N
ẾU MUỐN PHẬT PHÁP HƯNG, DUY CHỈ CÓ TĂNG KHEN TĂNG!
vi
ệc bản thân có thể làm thì tự mình làm, ngay cả việc lo liệu hậu sự Ngài cũng tận
kh
ả năng để tự mình an bài thỏa đáng.
Ngày 13 tháng 1 năm 2013, cư sĩ Vinh và cư sĩ Lưu của Niệm Phật Đường
Nghĩa Ô dẫn một nhóm 5 người từ Nam Dương đến chùa Phật Lai thăm hỏi Ngài, lúc
này Ngài 112 tu
ổi. Chính vào ngày này, Ngài nhìn thấy quy
ển sách “Nếu muốn
Ph
ật pháp hưng, duy chỉ có Tăng khen Tăng!”. Cư sĩ Lưu và cư sĩ Vinh hai người
đến phòng của Ngài, nhìn thấy Ngài đang cầm một quyển sổ nhỏ đã ố vàng. Mọi
người đến gần mở ra xem, thì ra đây là Giới-điệp của Ngài (chứng minh thọ giới).
Ngài nhìn th
ấy mọi người, biểu hiện vô cùng hoan hỷ. Ngài lại lấy vài tấm hình tháng
trước chụp tặng cho hai người mỗi người một tấm. Cư sĩ Vinh vô cùng quý trọng tất
c
ả những gì có liên quan đến Ngài! Bà nhìn ông cụ từ bi, bà cẩn thận lấy tấm hình cất
vào m
ột cái bao đặc biệt mà chính bà mang theo. Mọi người còn đem theo một cuốn
sách t
ặng cho tự viện, đây chính là
“Nếu muốn Phật pháp hưng, duy chỉ có Tăng
khen Tăng”. Khi họ cầm cuốn sách này từ trên xe đi xuống, cư sĩ Lưu lấy một quyển
ra t
ặng cho Ngài, Ngài không biết chữ, hỏi bà: “Đây là cái gì?”. Cư sĩ Lưu đọc tựa
cu
ốn sách cho Ngài nghe. Ngài vừa nghe thấy những chữ “Nếu muốn Phật pháp hưng,
duy ch
ỉ có Tăng khen Tăng” thì vô cùng hoan hỷ, giống như bảo bối mà hằng ngày
nghĩ đến rơi vào tay vậy. Ngài lập tức lấy chiếc áo Ca-Sa mới mà Ngài trân quý, vẻ
m
ặt trang nghiêm mà khoác áo vào, lại rất tỉ mỉ kiểm tra thân trước sau từng chi tiết
nh
ỏ rồi lại chỉnh trang lần nữa, sau đó nói với các cư sĩ rằng: “Tôi cầm quyển sách
này, quý v
ị hãy chụp hình giúp tôi!”. Cư sĩ Lưu nói:
“Đây là lần duy nhất trong đời
Ngài ch
ủ động yêu cầu chụp hình cho Ngài. Hành động này của Ngài đã biểu
hi
ện nguyện vọng thiết tha sâu sắc ở trong tâm Ngài mong muốn nhà Phật đoàn
k
ết, Phật pháp hưng vượng!”. Sau khi chụp hình xong, mọi người liền thỉnh giáo
Ngài. B
ỗng nhiên, gương mặt của Ngài từ vui sướng bắt đầu trở nên vô cùng trang
nghiêm. Nét m
ặt vừa trang nghiêm lại vừa từ bi của Ngài thật sự làm cho cư sĩ Vinh
c
ảm động rồi, bà không cầm lòng được mà quỳ xuống trước mặt Ngài, buột miệng
nói r
ằng: “Lão Hòa thượng! Ngài vãng sanh thế giới tây phương Cực Lạc đừng quên
đến rước chúng con đó!”. Ngài không ngớt lời đáp trả, ngữ khí của Ngài đặc biệt kiên
định có lực: “Rước! Rước!”. Nói xong câu nói này, nụ cười của Ngài giống như một
đóa hoa sen đẹp đẽ nở rộ! Hai tay Ngài nâng cu
ốn sách “Nếu muốn Phật pháp
hưng, duy chỉ có Tăng khen Tăng”, đã chụp tấm hình cuối cùng trong cuộc đời
c
ủa Ngài, đây là biểu pháp cuối cùng của Ngài.
Khi m
ọi người sắp rời khỏi, Ngài và mọi người lưu luyến chia tay, họ đi đến
trước xe, Ngài cũng tiễn đến trước xe, các cư sĩ lại lần nữa đảnh lễ cáo biệt Ngài.
Ngài l
ớn tiếng nói với họ:
“Phải niệm Phật đó, còn lại đều là giả!”. Sau đó, Ngài
l
ại một lần nữa không ngại phiền mà nói chi tiết bản thân niệm Phật như thế nào:
“3
gi
ờ sáng hằng ngày tôi thức dậy lạy Phật, có lúc thì 1 giờ đã thức dậy niệm Phật,
ni
ệm 20 phút trước tượng Phật, sau đó nhiễu Phật, tiếp theo lại ngồi xuống niệm,
có khi ni
ệm lên tiếng, có khi không lên tiếng, thời gian nhiều hơn là niệm thầm,