30
無量壽經 - 漢字
&
越語
N
ẾU MUỐN PHẬT PHÁP HƯNG, DUY CHỈ CÓ TĂNG KHEN TĂNG!
kh
ổ không được đi học mà lại có tâm tha thiết mong cầu Phật pháp nên phát tâm giúp
đỡ Ngài chăm sóc mẹ già để Ngài yên tâm học Phật, lại lấy ra 10 lượng bạc giúp Ngài
làm l
ộ phí. Huệ Năng rất cảm động trước tấm lòng của An Đạo Thành. Sau khi xếp
đặt việc phụng dưỡng mẹ già xong, Ngài từ giã mẹ già lên đường cầu Đạo.
2. H
ết lòng tôn kính phụng sự lão sư. Học Phật chỉ có một tâm nguyện muốn
thành Ph
ật. Nhẫn nhục chịu đựng được tất cả mọi khổ nhục dày vò khi học Phật.
Ngài
đi bộ gần 2 tháng mới đến núi Huỳnh Mai, tới lễ lạy Ngũ tổ, Ngũ tổ hỏi: “Ông
là người phương nào? Đến đây muốn cầu việc chi?”. Ngài đáp: “Con là người Tân
Châu, x
ứ Lãnh Nam, ở phương xa tới đây lạy Tổ sư ch
ỉ mong cầu thành Phật, chẳng
mong c
ầu chi khác!”. Ngũ tổ khảo nghiệm Ngài: “Ngươi ở xứ Lãnh Nam, là giống
man di m
ọi rợ, thành Phật thế nào được?”. Ngài nói: “Con người tuy phân ra Bắc
Nam, cái thân m
ọi rợ này đối với Tổ sư tuy chẳng giống nhau nhưng cái Tánh Phật
không có khác chi?
”. Lúc ấy, Ngũ tổ thấy đại chúng đã vây quanh nên bảo Ngài:
“Con hãy theo chúng xuống nhà bếp làm việc”. Ngài hỏi thêm: “Thưa Hòa thượng,
th
ầy dạy con làm công việc gì? Vì t
ự tâm con thường sanh Trí-huệ, chẳng lìa Tự
Tánh t
ức là có phước điền rồi!”. Ngũ Tổ nói: “Căn tánh của con thật là sáng suốt!
Con ch
ớ nên nói nữa! Hãy mau đến nhà bếp làm công việc đi”. Ngài vâng lời thầy
li
ền đi ra nhà sau làm việc. Ngài nh
ận những công việc nặng nhọc nhất như chẻ
c
ủi, giã gạo; kiên nhẫn làm việc. Mỗi lần giã gạo nếu không có người phụ giúp
thì Ngài ph
ải đeo trên lưng nhiều gạch đá cho đủ sức nặng mới đạp được đầu
c
ối giã gạo lên. Hơn 8 tháng ở núi Huỳnh Mai, Ngài chỉ làm công việc chẻ củi giã
g
ạo nặng nhọc ở nhà bếp, chưa một lần dám bước chân đến Thiền đường để
tham thi
ền, chưa một lần dám bước chân đến Pháp đường để nghe Ngũ tổ giảng
kinh, h
ết lòng vâng lời thầy không dám trái phạm, không có một lời than thở với
ai. M
ột hôm, Ngũ tổ ra sau chùa gặp Ngài nói: “Ta thấy con là người Trí-huệ, có kiến
gi
ải khác thường không giống mọi người. Trong tương lai, con có thể thành tựu nhưng
ta e có k
ẻ sanh tâm đố kỵ ghen ghét tìm cách làm hại con. Vì thế ta đã không nói
chuy
ện với con nhiều. Con có hiểu không?”. Huệ Năng nói: “Thưa thầy, con hiểu ý
th
ầy, vì thế con cũng không dám tùy tiện ra trước Pháp đường để tránh người khác
sanh tâm nghi ng
ờ, bàn chuyện thị phi”. Tổ nói: “Nếu vậy thì tốt. Sau này, con sẽ có
nhi
ều cơ hội đến nghe ta thuyết pháp. Hiện giờ, con nên nhẫn nại, chỉ cần một đoạn
th
ời gian ngắn nữa thì cơ duyên sẽ chín muồi”.
3. Khiêm h
ạ và cung kính đối với tất cả mọi người.
M
ột hôm, Ngũ tổ tập hợp đại
chúng l
ại dạy rằng: “Ta nói cho đại chúng biết: Vi
ệc sanh tử của đời người là việc
l
ớn, các ngươi ở nơi đây suốt ngày chỉ cầu phước báo chứ chẳng cầu ra khỏi biển
kh
ổ sanh tử. Nếu như Tự Tánh mình đã mê muội thì phước nào cứu được? Mỗi
người hãy tự xem Trí-huệ của mình, lấy Tánh Bát-Nhã của tâm mình mà làm một bài
k
ệ trình cho ta xem. Nếu ai hiểu đại ý thì ta sẽ truyền y bát và tâm pháp làm tổ thứ 6
n
ối huệ mạng Phật. Vậy các ngươi hãy đi làm kệ cho mau, chớ nên chậm trễ!”. Đại
chúng cho r
ằng chỉ có Thượng tọa Thần Tú (là thầy giáo thọ thường thay mặt Ngũ tổ