PHÁT TRIỂN KỸ NĂNG LÃNH ĐẠO - Trang 41

thiết bị rất cần thiết mà thôi. Quý vị phải để lại tất cả những gì không cần
thiết. Đây là một chuyến đi rất khó khăn”.

Một thanh niên người Anh không nghe theo lời dặn đó. Sáng hôm sau, anh
ta vẫn mang theo rất nhiều thứ nặng nề: chăn, những miếng pho mát to, vài
chai rượu, một cái máy ảnh với những lăng kính buộc xung quanh cổ và
một vài thanh sôcôla. Người dẫn đường lại góp ý với anh: “Anh không thể
mang tất cả những thứ đó được. Anh chỉ có thể mang vài thứ thật cần thiết
thôi”.

Nhưng như để thách thức, chàng trai trẻ vẫn mang đi tất cả những gì anh đã
chuẩn bị và thậm chí còn đi trước đoàn như để chứng minh với mọi người
rằng anh ta có thể làm được. Đoàn leo núi vẫn xuất phát theo sự chỉ dẫn của
người dẫn đường, mỗi người trong số họ chỉ mang vài thứ thật cần thiết.
Trên đường leo lên đỉnh núi, họ bắt gặp một số thứ. Đầu tiên là cái chăn
màu, sau đó là những bánh pho mát, rồi chai rượu, những thanh sôcôla.
Cuối cùng, khi leo lên đến đỉnh núi, họ thấy anh thanh niên chẳng còn thứ
gì trên người. Anh ta đã rất khôn ngoan bỏ lại những thứ không cần thiết
trên đường.

QUÁ NHIỀU ƯU TIÊN SẼ LÀM CHÚNG TA TÊ LIỆT

Đã bao giờ bạn nhìn lên bàn làm việc và thấy một đống giấy tờ, thông báo;
rồi phải nghe điện thoại; tiếp khách cùng một lúc? Bạn có nhớ cảm giác lúc
đó thế nào không?

Tiến sĩ William H. Hinson đã giải thích tại sao người dạy thú lại cần có một
chiếc ghế đẩu khi họ bước vào chuồng sư tử, mặc dù họ có roi điện và cả
một khẩu súng ngắn đeo bên mình. Hinson nói rằng nó là công cụ quan
trọng nhất của người nuôi dạy thú. Người dạy thú nắm lấy mặt ghế và
hướng chân ghế về mặt con thú. Làm như thế để con thú tập trung mọi giác
quan của nó vào bốn cái chân ghế. Và trong khi tập trung, toàn bộ cơ thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.