PHẾ ĐÔ - Trang 124

Trang Chi Điệp bảo:
- Thì ra em cũng không chịu nổi à?
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Em không nói anh, anh chê em mà. Anh thường bảo bất lực, vừa
nói đến vợ Uông Hy Miên một cái, anh liền hăng máu lên như thế cơ mà?
Em đâu có hăng hái bằng anh. Anh là quan lớn, giơ tay có áo, há
mồm có cơm. Nhà ở hai nơi, việc gì em cũng phải lo, phải không nào?
Trang Chi Điệp nói:
- Đừng nói vớ vẩn nữa, em mới ngần này tuổi, cô vợ của Chu Mẫn
còn ít hơn em sáu bảy tuổi, nhưng cô ta chịu khổ gì đi nữa mà không có
một nếp nhăn trên mặt.
Ngưu Nguyệt Thanh bực dọc nói:
- Một vợ Uông Hy Miên vẫn chưa đủ hay sao, anh còn nhắc đến
Đường Uyển Nhi. Cô ta khổ cái gì, nghe Hạ Tiệp bảo, cô ta bỏ trốn theo
Chu Mẫn phải không?
Trang Chi Điệp đáp:
- Ừ.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Bỏ nhà đi theo trai, thì ở gia đình chắc chắn là bà cô chẳng biết làm
việc gì. Nói đàn bà hèn, cũng là hèn ở chỗ này. Đàn ông càng ngậm trong
mồm bế trong tay, thì chị ta càng no cơm ấm cật dậm dật trong lòng, muốn
rửng mỡ đi ăn sương.
Trang Chi Điệp nói:
- Hạ Tiệp đến lúc nào vậy?
Ngưu Nguyệt Thanh đáp:
- Lúc chiều nay, đem cho em một cái vòng đeo tay ngọc thạch hoa
cúc, bảo là Đường Uyển Nhi nhờ chị ấy gửi cho em. Nói là hôm mời cơm
em không đi, trong lòng không vui.
Trang Chi Điệp nói:
- Em xem đấy, người ta tốt với em như vậy, em còn chê người ta sau
lưng. Vòng ngọc đâu? Cho anh xem màu gì, có đẹp không?
Ngưu Nguyệt Thanh nói;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.