PHẾ ĐÔ - Trang 188

Giả Bình Ao

PHẾ ĐÔ

Dịch giả: Vũ Công Hoan

Chương 13

Trong mấy ngày liền, Chu Mẫn đi sớm về muộn. Ngày nào cũng bám trụ ở
toà sọan tạp chí. Lúc về nhà cũng chẳng buồn nô đùa vui vẻ với Đường
Uyển Nhi. Đường Uyển Nhi không yên thân. Mấy lần ca cẩm lâu lắm rồi
cũng không đi Nhà ca múa "Hỉ lai đăng", Chu Mẫn chỉ lần hứa hôm nay
bảo ngày mai, ngày mai bảo ngày kia
Đường Uyển Nhi lại nhắc tới chuyện thầy giáo Điệp mở một hiệu sách trên
phố ở bên trái bảo tàng Rừng Bia, cũng nên đi xem, một là xem có sách nào
hay không, hai nữa cũng là để tỏ ra quan tâm đến chuyện của thầy giáo.
Chu Mẫn gạt đi, bảo:
- Anh làm gì có tâm sự nhàn rỗi như em, muốn đi thì em cứ việc đi là
xong.
Không cầm cái huyên lên tường thành tập thổi, thì Chu Mẫn lăn ra ngủ.
Đường Uyển Nhi cũng giận dỗi. Ngày đêm chẳng ai nói chuyện với ai. Ban
ngày Chu Mẫn đi làm rồi, thì thật ra Đường Uyển Nhi không đi chơi phố
một mình, chỉ ở nhà ra công chưng diện, kem phấn bôi tới mức thơm ngào
ngạt, lông mày tỉa thật mảnh, thật đều, vểnh tai nghe vùng sắt ở cổng va
chạm, tưởng là Trang Chi Điệp đã đến. Hôm ấy lần đầu tiên việc ấy thành
công, Đường Uyển Nhi mừng đến mức tờ giấy dán cửa sổ cuối cùng đã
chọc thủng, cứ tưởng tấm thân này đã thuộc về Trang Chi Điệp, không
ghìm nổi tâm trạng toàn thân rạo rực, nét mặt đỏ bừng, nhìn khách đi đi lại
lại, nhìn vào cây lê trong sân và Đường Uyển Nhi ở dưới gốc cây một cách
lạnh nhạt. Trong nỗi tức giận chị ta đã cười một cách lạnh lùng, cứ đợi đến
một ngày nào đó biết ta là người như thế nào của Trang Chi Điệp, xem các
người có đến xum xoe nịnh bợ ta không ,ta sẽ vẩy bẩn lên mặt các người để
các người không có chỗ nào mà nấp! Nhưng ngần ấy ngày rồi Trang Chi
Điệp không đến, liền mình tự giận mình, dũ rối tinh mái tóc đã chải óng
mượt, hà cái miệng bôi son đỏ chói sát vào mặt gương thành hình vòng tròn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.