PHẾ ĐÔ - Trang 214

Ông già quay đầu nhìn đáp:
- Tôi có nói gì đâu, tôi nói gì nhỉ?
Hoàng Đức Phúc nói:
- Lão còn nói điều vớ vẩn nữa, ta sẽ gọi Cục công an đuổi lão ra khỏi
thành phố!
Ông già lập tức đội mũ lá lên đầu, kéo cái xe cải tiến vành sắt lọc cọc ra đi,
cái giọng khản đặc lại cất lên "Đồ đồng nát nào, có ai bán đồ đồng nát
không?"
Lúc này Trang Chi Điệp còn ở trên cầu thang gác hai, đang định nói chuyện
với Hoàng Đức Phúc ở bên dưới thì bước hẫng ngã quay ra, bị trẹo chân.
Ở bệnh viện ba ngày, dán cao thuôc vào chỗ trẹo, Trang Chi Điệp có thể
nhảy lò cò một chân đi lại được liền ra viện về ở ngôi nhà mái chảy bên
Song Nhân Phủ. Mẹ vợ đi hội chùa ở ngoại ô, hôm nay nhắn người đến
bảo, còn ở một thời gian nữa, chờ trời mát mới về. Ngưu Nguyệt Thanh giữ
người đến báo tin ở lại ăn cơm, rồi lấy một cái túi, bỏ mấy bộ quần áo của
mẹ thay ra giặt vào trong, còn nhét cả một vài bộ quần áo cũ, giày tất cũ
của chị, của chồng và bảo:
- Chi Điệp ơi, có lẽ anh không mặc đến những quần áo cũ này, gửi cho gia
đình chị kết nghĩa nhé, ở nhà quê cũng không cầu kỳ lắm đâu.
Trang Chi Điệp bảo:
- Tuỳ em.
Song sắc mặt không vui vẻ.
Ngưu Nguyệt Thanh tiễn người đưa thư ra cổng, tiện tay cầm luôn bao
thuốc lá trên bàn bảo mang theo hút dọc đường, rồi quay về nói với chồng:
- Để người ta mang theo mấy bộ quần áo cũ, mà sắc mặt anh không
vui vẻ như vậy, trước mặt người ngoài làm em ngượng chết đi được.
Trang Chi Điệp nói:
- Ai làm ai ngượng nào? Em cho đồ đạc họ hàng có bao giờ bảo trước
với anh cơ chứ. Lần nào cũng trước mặt người ta mới nói với anh một tiếng
nửa câu, anh không đồng ý thì sao nào!
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Đâu phải em chỉ cho đồ họ hàng nhà em? Anh nói cũng phải có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.