PHẾ ĐÔ - Trang 301

màu tím than, cái mông cúi xuống rất tròn trĩnh, mà sợ gió thổi tốc lên, đã
kẹp gấu váy giữa hai chân, đôi chân đi giày cao gót, thon gầy như con hạc.
Trang Chi Điệp thầm nghĩ "Thông thường những người đàn bà xấu, khi cúi
xuống mông đít chỉ là dạng củ ấu, còn những cái mông xinh xắn như thế
này, chắc phải là loại đàn bà xinh đẹp. Nhưng thường những ai nhìn dáng
đàng sau hấp dẫn, thì khuôn mặt lại đáng tiếc, không được vừa ý cho lắm,
không biết người phụ nữ này thế nào?" Trang Chi Điệp bước tới, quay đầu
nhìn một cái, thì lại là vợ Uông Hy Miên, liền cười hì hì. Vợ Uông Hy
Miên nghe thấy tiếng cười, cũng ngẩng đầu lên, lập tức lên tiếng:
- Điệp đấy à? Sao anh cũng ở đây? Anh nhìn thấy em trước rồi phải
không?
Trang Chi Điệp đáp:
- Tôi đang bụng bảo dạ, đây là đàn bà con gái nhà nào, xinh đẹp như
thế, mà phải đi mua phổi lợn về ăn, vậy thì ông chồng quả là đồ khốn bị
cắm sừng, nào ngờ người tôi mắmg lại là Uông Hy Miên.
Vợ Uông Hy Miên nói:
- Em mua cho mèo đấy, đâu có phải để cho người ăn! Lâu lắm không
gặp anh, vừa rồi gặp mẹ của Mạnh Tẫn, chị ấy bảo anh bị đau chân, em
định ngày mai đi thăm anh, nào ngờ anh đã đi khắp nơi, thì ra lời đồn
không đúng.
Trang Chi Điệp nói:
- Có bị chân đau, nay đã khỏi rồi. Mạnh Tẫn là ai? Mẹ Mạnh Tẫn sao
biết được tôi bị đau chân?
Vợ Uông Hy Miên đáp:
- Mạnh Tẫn là con trai của Mạnh Vân Phòng. Có thể cậu ta nghe bố
nói rồi về nói lại với mẹ.
Trang Chi Điệp hỏi:
- Em có chuyện gì đến chỗ chị ấy? Chị ấy vẫn khoẻ chư ?
Vợ Uông Hy Miên trả lời:
- Chỉ một hai câu không hết chuyện ấy.
Nói rồi nhận chỗ phổi tim lợn được người bán hàng gói tử tế, trả xong tiền
quay lại bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.