PHẾ ĐÔ - Trang 302

- Đến nhà em nhé? Hy Miên lại đi Quảng Châu, ở nhà chỉ có mẹ
chồng và người giúp việc. Em sẽ gói vằn thắn cho anh ăn, em còn cho anh
xem con mèo của em nữa.
Trang Chi Điệp nói:
- Tôi ở chỗ Nguyễn Tri Phi đang viết giùm anh ấy mấy thứ, anh ấy đi
vắng chưa về, có đi cũng phải nói với anh ấy một tiếng.
Trong khi nói thì trên trời có một tiếng sấm chát chúa, hai người sợ giật nảy
mình. Vợ Uông Hy Miên nói:
- Trời này sắp mưa đến nơi rồi, hạn hán cả một mùa hè, cũng nên mưa
một trận chứ!
Trên chợ rau, người cuống cuồng như đàn ong, tìm đường ẩn náu. Vợ Uông
Hy Miên phải lim dim mắt lại, bắt đầu nhổ bụi bay vào miệng. Trang Chi
Điệp bảo:
- Trời sắp mưa rồi, chúng ta vào chỗ Tri Phi ngồi một lúc đã.
Vừa dứt lời thì những hạt mưa to bằng đồng xèng lộp bộp lào rào tuôn
xuống. Hai người vội vã chạy vào con ngõ hẹp, như con mèo vươn mình
tháo chạy trong làn mưa dày đặc như dệt cửi. Vợ Uông Hy Miên chạy
chậm, Trang Chi Điệp sốt ruột đưa tay ra kéo. Người phụ nữ nhẹ quá
dường như bị nhấc bổng. Vào đến phòng làm việc của ngôi nhà gác thì hai
người ướt sũng như gà ngã xuống ao
Hai người ngồi trong nhà, tiếng sấm ở ngoài trời càng dồn dập, trời bỗng
dưng tối sầm lại, cùng với ánh chớp sáng trắng ở ngoài cửa sổ, bóng tối
trắng bệch ra, rồi lập tức đen như mực. Lại một tràng sấm dữ dội giáng
xuống, dường như sấm đánh ngay trong sân nhà, cửa sổ và cửa chính rung
lên bần bật, chợt nghe thấy có cái gi1 rơi xuống ở tường sân ngoài cửa sổ.
Trang Chi Điệp định giật công tắc điện, lại sợ đường dây ở ngoài nhà dẫn
sấm sét vào nên châm nửa cây nến trên bàn cháy lên rồi hỏi vợ Uông Hy
Miên:
- Có sợ không?
Vợ Uông Hy Miên đáp:
- Có anh ở đây thì còn sợ gì. Rồng định đến bắt, thì bắt cả hai đi.
Vợ Uông Hy Miên nói rồi lấy khăn tay lau nước mưa trên đầu. Cái váy ướt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.