PHẾ ĐÔ - Trang 31

- Có một đoạn đường ngắn tủn cũng đòi thêm tiền à?
Liền trả một hào, người đàn bà bảo:
- Không được, anh định đuổi kẻ ăn mày phải không? Kẻ ăn mày có
mở mồm cũng không cho một hào đâu.
Chu Mẫn liền lộn túi cho xem, không còn một đồng nào cả, người đàn bà
lầu bầu chửi bỏ đi. Chu Mẫn đi trở vào nhà, vui vẻ bảo:
- Cái chị họ Cảnh khí chất cao sang lắm, vừa gặp mặt, em đã bị chị ta
làm cho khiếp vía, suýt nữa không dám đưa mảnh giấy ra, lòng bàn tay ướt
đẫm mồ hôi. Đầu tiên chị ấy dẫn em đi gặp tổng biên tập tạp chí, sau đó lại
đi tìm giám đốc Sở đến. Tổng biên tập bảo ba hôm sau sẽ báo tin. Chị ấy
quá là tài giỏi.
Mạnh Vân Phòng nói:
- Cậu chưa biết đó thôi. Cảnh Tuyết Ấm tuy chỉ chỉ là trưởng phòng ở
trong sở, nhưng Sở văn hoá, ngoài giám đốc sở ra, trên dưới không ai dám
coi thường chị ấy đâu! Nói ra cậu sẽ sởn tóc gáy rùng mình đấy, phó bi thư
phụ trách văn hoá trên tỉnh hiện nay là cấp dưới ngày xưa của bố chị ta.
Trưởng ban tuyên truyền cũng từng là thư ký riêng của ông ta. Ông già hiện
nay đã điều khỏi Thỉêm Tây, vẫn là quan ở bên Sơn Tây. Tuy người không
ở Thiểm Tây, hổ rời khỏi núi, vẫn còn cái uy chứ?
Chu Mẫn nghe xong nói:
- Điều đó em biết, ngày xưa Cảnh Tuyết Ấm chắc là người yêu của
thầy Trang Chi Điệp phải không ạ?
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Sao cậu biết?
Chu Mẫn trả lời:
- Đồng Quan có Trang Chi Điệp thì Đồng Quan lưu truyền những
chuyện ít ai biết về anh ấy. Trước đây em tưởng người ta thêu dệt bịa đặt,
nào ngờ có thế thật. Chị Ấm vừa xem thư xong đã nói "Trang Chi Điệp ra
bộ quá nhỉ, có mỗi mẩu giấy gởi đến, người không thấy vác mặt đến".
Mạnh Vân Phòng hỏi:
- Thế cậu bảo sao?
Chu Mẫn đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.