PHẾ ĐÔ - Trang 391

nữa, cứ ở đây chơi, chúng ta sẽ ăn cơm trưa ở đây, không sợ chị ấy nghèo
đi đâu.
Nói rồi cứ ấn chị Lưu ngồi xuống. Thường ngày chị Lưu cũng là người
ham chơi bài trong làng. Hôm nay thấy các phu nhân ở thành phố mời chị
chơi bài, chị cũng sẵn sàng chơi cho vui, càng cảm thấy hãnh diện. Nhưng
không biết họ chơi giá bao nhiêu, liền nắn nắn số tiền lẻ để ở trong túi áo
sát người, chỉ sợ thua sạch sẽ mất trắng một chuyến đi, càng ngại mắc nợ,
người ta sẽ chê cười, nên chị không chơi. Ngưu Nguyệt Thanh đã hiểu ý chị
Lưu, liền nói:
- Không bao nhiêu đâu mà, năm hào một đồng thôi, chị đánh thay tôi
nhé, thắng thì của chị thua tôi trả.
Đường Uyển Nhi nói:
- Cô Thanh có tiền, hôm nay chúng mình sẽ thắng cô ấy.
Chị Lưu đành phải ngồi vào. Chị nói:
- Vậy thì tôi đánh thay chị, tay tôi có mùi, tôi đánh tồi lắm, tôi đánh
một lượt rồi chị đánh thế.
Liễu Nguyệt thấy Ngưu Nguyệt Thanh đứng bên cạnh liền bảo:
- Chị cả ơi, chị đánh nhé, em phải về bên hội văn học nghệ thuật nấu
cơm cho thầy Điệp.
Đường Uyển Nhi cố làm ra vẻ hồ đồ, hỏi:
- Gần đây thầy Điệp ở bên hội văn học nghệ thuật ư?
Ngưu Nguyệt Thanh không trả lời Đường Uyển Nhi, chỉ bảo Liễu Nguyệt:
- Kệ anh ấy, anh ấy đi suốt ngày suốt buổi, bảo về cũng xong, bảo
không về cũng xong, anh ấy cứ tưởng chúng mình không biết gì.
Đường Uyển Nhi liền hỏi Liễu Nguyệt:
- Hai người mâu thuẫn, mỗi người ở một nơi à?
Liễu Nguyệt khẽ đáp:
- Đâu có.
Nói rồi tỉnh bơ. Đường Uyển Nhi ranh ma lắm, không biết vợ chồng Trang
Chi Điệp rút cuộc như thế nào, thấy Liễu Nguyệt như vậy, có phần bực tức,
song không biểu lộ trên nét mặt, vừa chơi bài vừa đoán thầm hai vợ chồng
nhà này rút cuộc thế nào, liền đánh ra một con bài không nên đánh, Liễu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.