PHẾ ĐÔ - Trang 454

- Thế thì cháu ra xem xem, anh ấy đến, thì bảo về đây đốt cho ông
cháu một ít giấy vàng.
Liễu Nguyệt chẳng nói chẳng rằng, thay bộ quần áo sạch sẽ, căng ô lên
cũng đi ra phố xem. Góc tường bên trái sân quả nhiên đổ hẳn một bức, bức
tường nối liền với nhà Thuận bên cạnh. Đằng sau bức tường có một nhà xí
to, trong nhà xí đã rơi khá nhiều gạch đá, nước phân tràn ra ngoài, mà bên
nhà xí thì có một đống gạch đá bới lên. Trước đây, Liễu Nguyệt chỉ biết
mảnh đất này cũng là một khu đất trũng, chỉ có sân nhà Trang Chi Điệp đã
tôn nền cao hẳn lên, nhưng có ngờ đâu qua tường sân có thể nhìn rõ nhà
dân của cả khu đất trũng. Nhà ở trong khu đất này xây không theo quy luật
nào cả, mọi ngôi nhà đều xây theo thế đất, cửa nhà ai cũng xây ngưỡng cửa
gạch cao lên đề phòng nước ngõ ứ lên chảy vào trong nhà. Những ngõ hẹp
lộn xộn kia đều nghiêng thoai thoải về một hướng, nước chảy cuối cùng đã
dồn cả về trung tâm khu đất trũng hìnhthành một ao nước lớn. Trước đây
có đặt một máy bơm hút nước trong ao dẫn ra đường ống ngầm ở ngoài khu
đất trũng chảy đi. Bây giờ mưa tầm tã như trút nước suốt ba ngày ba đêm
ròng rã, nước trong ao bơm không kịp, nước chảy ngược trở lại, ngập tới
gần nửa số nhà dân. Liễu Nguyệt nhảy qua chỗ đổ của tường sân, mẹ anh
Thuận vần chưa niệm đưa đi lò thiêu, còn đang đắp một tấm vải trải giường
màu trắng đặt ở trong nhà. Tuy nước chưa vào trong nhà, song nước trong
chiếc sân nhỏ đã ngấp nghé bậc hè. Chị Thuận và đứa con trai béo bệu đầu
quấn khăn trắng đang đốt giấy tiền dưới bàn thờ đặt trước giường xác, khóc
lóc thì đã từng khóc lóc rồi, bởi người đến giúp đỡ cứu nạn đông, nên
không khóc nữa. Anh Thuận vừa đắp bờ đất ở cửa, vừa lấy chậu nước hất
ra ngoài, vừa nói với người quen đến hỏi thăm:
- Trời mưa tôi cũng không ra phố bày bán thuốc lá, gục đầu xuống
giường là ngủ, nỗi mệt mỏi của màu hè kéo đến, càng ngủ càng thấy thiếu,
chợt bị một tiếng gầm làm tỉnh giấc. Nghĩ bụng, lại đổ cái gì thế nhỉ? Đi ra
ngoài nhìn, thì bức tường nhà xí đã bị đổ. Mấy ngày nay nhà nào chẳng bị
đổ một bức tường, hay sập một góc hiên, đổ thì đổ đi, bao giờ tạnh hãy hay.
Tôi lại nằm ngủ tiếp. Song không ngủ được, chợt nghĩ sao không thấy mẹ
đâu nhỉ, mẹ tôi ở trong gian nhà nhỏ đối diện, mẹ tôi lưng còng, song tai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.