PHẾ ĐÔ - Trang 564

đấy mà. Con người cứ theo cái khuôn ấy mà đúc, già là phóng to, còn trẻ,
trẻ là cô nhỏ của già, chỉ có chết đi thì mỗi người là một con ma, như thế
ma chẳng nhiều thì sao? Cháu nói với chị cả cháu hôm nay về bên này,
trong đêm bà sẽ bảo ông cháu về nói chuyện với chị cả cháu.
Liễu Nguyệt đáp:
- Cháu không nghe, cháu không nghe, bà hãy nói chuyện với chị cả
cháu đây này.
Ngưu Nguyệt Thanh bước tới cầm ống nghe, hỏi:
- Mẹ ơi, mẹ vừa bảo gì thế? Ngày mai chúng con sang thăm mẹ, mẹ
ngủ ngon vào mẹ nhé!
Bên kia bà mẹ giận dữ nói:
- Con nói với mẹ thế à? Mẹ bảo thế này này, các con sang thì sang,
không sang thì thôi. Chị kết nghĩa của con có rồi, hễ ngồi xuống là buồn
nôn, con cũng không sang mà thăm ư? Còn nữa, chị ấy bảo con bằng lòng
gả Liễu Nguyệt cho con trai chị ấy sao không gặp mà nói lại? Chị ấy sang
là cốt để hỏi cho chính xác về chuyện này.
Ngưu Nguyệt Thanh nghe vậy vừa mừng vừa lo vì chị kết nghĩa đã có thai,
lo là chuyện hôn nhân của Liễu Nguyệt. Chị đáp:
- Ngày mai con sang sẽ bàn.
Bỏ ống nghe xuống chị bảo chồng vào phòng ngủ nói chuyện. Trang Chi
Điệp hỏi:
- Bệnh của mẹ lại bị tái phát hả?
Ngưu Nguyệt Thanh đáp:
- Vẫn cái vẻ lẩn thẩn như trước.
Nói rồi cười hì hì, Trang Chi Điệp hỏi:
- Có chuyện gì vui mà cười tươi thế?
Ngưu Nguyệt Thanh đáp:
- Chị kết nghĩa sang chơi, chị ấy có rồi.
Trang Chi Điệp hỏi:
- Chị ấy lại sang à? Chị ấy có cái gì?
Ngưu Nguyệt Thanh đáp:
- Anh ngồi viết truyện, thì dưới gầm trời này không có chuyện gì anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.