PHẾ ĐÔ - Trang 567

non nớt.
Liễu Nguyệt liền cười bảo:
- Em nói thế có sai không? Lẽ nào em không phải non nớt? Một cô
gái như em được chung sống với anh, em có suy nghĩ của em không được
hay sao? Bây giờ em mới rõ, xét cho cùng, em là một con hầu ở nhà quê ra,
ngoài dáng người tương đối ra, em còn có gì nữa? Em chẳng có gì cả. Em
nghĩ vớ va vớ vẩn là non nớt quá thể, nhưng em không hối hận đã chung
sống với anh. Anh cũng đừng nghĩ về em tệ hại quá, chỉ cần anh yêu cầu,
em sẽ chung sống với anh, sau này dù lấy ai, thì kiếp này ai cũng có một kỷ
niệm. Bây giờ em chỉ xin anh nói thật với em, có phải Triệu Kinh Ngũ đã
nói với anh như thế không? Anh ấy nói thật lòng, hay là chỉ định gạ gẫm lợi
dụng em?
Bị Liễu Nguyệt nói cho một thôi một hồi như thế, Trang Chi Điệp cũng có
phần đau khổ trong lòng. Anh đặt giày da xuống, bước đến kéo Liễu
Nguyệt đột nhiên cầm eo cô ta xoay thẳng rồi nói:
- Liễu Nguyệt ơi, em hãy tha thứ cho anh, tha thứ cho anh thật đấy,
anh phải nói với em, Triệu Kinh Ngũ thật sự là con người tốt, cậu ấy trẹ
đỉên trai, lại rất thông minh tháo vát, nhiều mặt hơn anh. Cậu ấy xinh anh
đứng ra làm mối cho hai người là thật lòng. Nếu em không vừa lòng, anh sẽ
bảo cậu ấy thôi, anh sẽ dần dần tìm cho em chỗ thích hợp hơn.
Hai tay Liễu Nguyệt đưa ra níu chặt cổ Trang Chi Điệp ngẩng mặt lên hôn
vào cái miệng kia.
- Em không bao giờ còn dám làm chuyện này nữa, sau này Triệu Kinh
Ngũ biết, anh ấy sẽ coi thường em như thế nào!
- Cậu ấy đâu ngờ được cơ chứ! Chị cả em về hỏi anh đi đâu, em cứ
bảo anh đến toà báo họp sáng tác.
Liễu Nguyệt hỏi:
- Anh vẫn phải đến chỗ chị kia ư?
Trang Chi Điệp đáp:
- Cô ấy đã gọi mấy lần, anh đều không đi, lần này không đi nữa,
không biết bên ấy cô ấy sốt ruột lồng lộn lên thế nào!
Trong lòng Liễu Nguyệt không tránh khỏi chua chát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.