PHẾ ĐÔ - Trang 616

xin bố tám đồng, mười đồng chẳng khác nào xẻo thịt trên người bố. Con
đâu biết nhà mình có tiền? Những tranh chữ ấy đã bán rồi, bán đắt bán rẻ ai
còn quan tâm đến làm gì, chỉ cần bố được thả ra thôi mà, bố có tay nghề, bố
sẽ còn viết ra được cơ mà!
Cung Tịnh Nguyên bước tới, đá con trai ra ngoài cửa, chửi rủa:
- Mày biết cái gì kia chứ? Muốn viết thì viết được sao? Tao có là cái
máy in đâu?
Cung Tịnh Nguyên cứ thế chửi mắng đứa con hư hỏng, đồ chó chết luôn
mồm. Cung Tiểu Ất sợ quá đứng dậy bỏ chạy. Cung Tịnh Nguyên chửi suốt
một buổi trưa, chửi mệt rồi thì ngả người xuống giường, nghĩ ngợi mình
sống ngang ngửa nửa đời người, l.ai có thằng con mất dậy phá phách, hút
thuốc phiện tới mức chỉ còn ba phần người bảy phần ma, đầu óc lại dốt nát,
mới để xảy ra chuyện này, làm cho của cải trong nhà tẩu tán dần đi, cứ thế
này mãi, không biết cái nhà này sẽ đi đến đâu?
Lại nghĩ bản thân đã mấy lần bị bắt, nhiều thì ba ngày, ít thì một hôm,
người biết sự việc xét đến cùng cũng chẳng mấy, nhưng lần nầy đồn ầm ĩ cả
lên, ai ai cũng chửi mình là con ma cờ bạc lớn.
Có thể cứ ôm mười vạn đồng ngồi đực mặt tại chỗ, anh hận hoàn toàn là do
đồng tiền đã kiếm ra dễ dàng, đồng tiền lại hại bản thân và con trai, bỗng
chốc thấy buồn vô hạn, chán ngán tất cả, nẩy ra ý định tự sát. Anh lấy dây
thừng buộc lên xà ngang, thắt nút dây, nhảy lên ghế, nhưng lại hận kẻ nào
đã giúp thằng con hư hỏng tìm kẻ buôn tranh? Con buôn tranh ấy là đứa
nào? Anh chửi, thằng ăn cắp trời đánh thánh vật kia, mi lừa Cung Tịnh
Nguyên này không có tiền phải không? Hôm nay tao có chết, tao cũng để
cho mày xem tao có tiền! Nghĩ vậy, anh liền nhẩy khỏi ghế, lấy hồ dán từng
tờ từng tờ một trăm đồng của cả mười vạn đồng lên bốn chung quanh tường
buồng ngủ, dán xong cười hì hì, nhưng lại cảm thấy tại sao làm như vậy,
làm như thế này chẳng phải là người ta chê cười cho ay sao? Gia đình có
bao nhiêu là tiền như thế này, song bố thì vào tù, con thì bán hết của cải gia
tài để lấy có sáu vạn đồng thôi ư? Thế là anh lấy mực vẩy lên bốn bức
tường, lại lấy cái bồ cào sắt bới than mùa đông cào như điên, cho đến khi
những đồng tiền dán kín bốn bức tường bị cào rách nham nhở tới mức mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.