PHẾ ĐÔ - Trang 652

lưng chén rồi lại định vào phòng sách. Ngưu Nguyệt Thanh nhớ lại chuyện
Liễu Nguyệt nói anh và Đường Uyển Nhi ở trên đường cái, lập tức không
muốn nuốt nữa. Đôi đũa cứ trộn đi trộn lại trong bát, chỉ có điều chẳng thiết
và vào miệng. Chị bảo:
- Ăn cơm xong, anh cũng không ngồi lại nói chuyện được sao?
Trang Chi Điệp nói:
- Trước và sau bữa ăn là anh nóng nảy nhất, tốt nhất là các người
đừng quấy rầy tôi.
Ngưu Nguyệt Thanh bảo:
- Trong nhà mình cũng chỉ trước và sau bữa cơm mới có lúc rảnh rỗi
để nói chuyện. Nếu anh không là chồng thì em đương nhiên không đòi hỏi
anh nói một chữ!
Trang Chi Điệp nghe giọng vợ có ý bực tức, thì ngồi lại, rồi bảo:
- nói thế là đúng, vợ tôi cứ quấn núi người qua đường đứng lại nói
chuyện, tôi còn chửi hắn ta là đồ lưu manh hôi thối! Vậy thì nói nhé, hôm
nay khí trời trong sáng, gió hướng tây, nhiệt độ cao nhất có ba mươi độ,
nhiệt độ thấp nhất…
Đang nói liền phẩy tay một cái, vẫn đi vào phòng sách.
Ngưu Nguyệt Thanh mím chặt môi, thở một hơi bằng mũi rõ dài, bỏ bát
đũa xuống, bước theo chồng, rồi ngồi xuống trước mặt anh, hỏi đột ngột:
- Anh nói thật xem nào, anh và Đường Uyển Nhi yêu nhau phải
không?
Trang Chi Điệp bất thình lình thấy vợ nói như vậy, liền ngồi đực ra, sau đó
thở ra một hơi thuốc, nhìn chòng chọc vào vợ, đáp:
- Phải.
Ngưu Nguyệt Thanh vốn chỉ nghi nghi hoặc hoặc trong lòng Trang Chi
Điệp có chuyện lòng thòng với Đường Uyển Nhi, song lại nghĩ theo hướng
tốt đẹp, hy vọng chỉ hỏi anh, anh sẽ phủ nhận ngay, thậm chí còn thề còn
rủa, nổi giận đùng đùng, thì chị hoàn toàn xua tan mối nghi ngờ. Nhưng
Trang Chi Điệp vẫn bình lặng như mặt nước, nói một chữ "phải" một cách
rất nghiêm chỉnh. Ngưu Nguyệt Thanh liền không chịu nổi nữa, sắc mặt
bỗng chốc đanh lại, chị hỏi tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.