PHẾ ĐÔ - Trang 658

- Anh ngủ à? Anh lại ngủ được à? Anh không coi tôi là người như
vậy, thì tôi làm vợ anh cái nỗi gì? Có là chó là mèo đi chăng nữa, thì anh
cũng không được tỉnh bơ mà đi ngủ đâu!
Trang Chi Điệp đột nhiên ngồi dậy, gạt mạnh một cái, đẩy Ngưu Nguyệt
Thanh ra, bước xuống giường, lại vào phòng sách. Ngưu Nguyệt Thanh
liền khóc hu hu. Buồng bên cạnh Liễu Nguyệt đã nghe thấy, biết ngay việc
này hoàn toàn do mình gây nên. Song cũng muốn xem xem nước dâng
ngập bờ sông thế nào, nhưng khi thấy Ngưu Nguyệt Thanh oà khóc thì
trong lòng cũng thấy căng thẳng, liền đi sang khuyên giải. Ngưu Nguyệt
Thanh biết ngay Liễu Nguyệt đã nghe được nội dung cãi nhau của hai
người, thành thử lại cảm thấy bẽ mặt trước Liễu Nguyệt, liền bất chấp tất
cả, nhảy khỏi giường chạy vào phòng khách, giằng luôn quyển sách Trang
Chi Điệp đang đọc quẳng xuống đất. Trang Chi Điệp nói:
- Liễu Nguyệt này, em thử xem xem chỉ ta hiền thảo biết chừng nào,
quăng sách đi đây này!
Liễu Nguyệt liền giục:
- Thầy Điệp ơi, thầy cầm lấy bút trên bàn, thầy sống nhờ vào cây bút,
chị cả đang cơn tức giận, cẩn thận không chị quăng vỡ đấy!
Như thể nghe vậy, ngang nhiên chụp luôn cây bút đập mạnh vào cửa, nói:
- Tôi hiền thảo đập phá đấy! Tôi đập phá để anh biết tôi hiền thảo
đấy!
Chị lại bắt đầu mắng Liễu Nguyệt:
- Liễu Nguyệt, cô về phòng cô đi, cô định khuấy rối lên hả?
Liễu Nguyệt hỏi:
- Em khuấy rối cái gì? Em không khuấy rối. Chị có tức giận, chị cứ
mắng em đi, em là con hầu là người giúp việc, em không trách chị đâu.
Ngưu Nguyệt Thanh càng điên tiết trở về phòng ngủ khóc rống lên.
Một đêm không yên lành đã qua đi. Ba người thức dậy, ai cũng sưng húp
mắt. Liễu Nguyệt nấu cơm xong, bưng cho hai người ăn. Trang Chi Điệp xì
xụp ăn xong, Ngưu Nguyệt Thanh không ăn.
Anh giục:
- Ăn đi chứ. Ăn no mới có sức mà trút giận sang anh chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.