PHẾ ĐÔ - Trang 735

nghe thấy nói ai đi mất thôi?
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Mẹ ơi, con người ta tai nghễnh ngãng một chút hay hơn lẩn thẩn một
chút càng tốt. Đường Uyển Nhi đi mất rồi, mẹ còn nhớ không? Người đàn
bà của Chu Mẫn ấy mà. Cô ấy đã đi mất mấy hôm nay chưa về.
Bà già bảo:
- Tôi đã bảo lúc đi ngủ ôm đôi giày vào lòng, các người có ai chịu
nghe đâu? Bây giờ Đường Uyển Nhi đi mất rồi, đối với người đàn bà thì
quan trọng là đôi giày. Khi đi cô ta đi giày màu gì?
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Nghe nói là đôi giày da cao gót màu đen, bà ạ.
Ngưu Nguyệt Thanh gàn mẹ:
- Mẹ ơi, mẹ, sao mẹ nói lắm thế.
Mạnh Vân Phòng lại cười và bảo:
- Vậy tôi về nhé!
Nói xong cũng bước ra khỏi cửa ra về. Mạnh Vân Phòng vừa đi khỏi, Ngưu
Nguyệt Thanh lại nghĩ, mình có nên tha thứ cho Trang Chi Điệp hay không,
huống hồ Đường Uyển Nhi đã ra đi. Nhưng chị lại nghĩ, rõ ràng Trang Chi
Điệp đã ác cảm với mình từ trong trái tim, bây giờ mình đã viết lá thư đó,
anh ấy lại đẩy Mạnh Vân Phòng đến nói những lời như vậy, chắc chắn anh
ấy càng muốn xa lánh mình. Cho dù Đường Uyển Nhi đã ra đi, biết đâu sau
này Trang Chi Điệp lại còn có những Trương Uyển Nhi, Lý Uyển Nhi
khác. Đã như vậy thì đau đớn lâu dài chẳng bằng đau đớn trong thời gian
ngắn. Thôi, thôi, thôi! chị đã cắn răng sắt đá như vậy nhưng vẫn thắc mắc
tại sao Trang Chi Điệp lại ác cảm với mình, mình đã từng phản bội anh ấy
ư? Lính hầu hạ anh ấy không chu đáo ư? Điều này chỉ chứng tỏ Trang Chi
Điệp không còn là Trang Chi Điệp trước kia. Ngưu Nguyệt Thanh này là số
phận bi thảm thế đó.
Liên tục mấy ngày, Mạnh Vân Phòng lại đến, hơn nữa Triệu Kinh Ngũ
cũng đến, vợ chồng Uông Hy Miên cũng đến. Họ đều đến khuyên giải
thuyết phục. Nếu Trang Chi Điệp đích thân đến nhận sai xin lỗi chị, thì còn
được, nếu tất cả bạn bè người quen đều không hỏi han đếm xỉa gì đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.