PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 27

- Nghĩ không ra, nghĩ không ra, Thất Xảo Đồng Tâm Kiếm không ngờ

đã biến thành người bưng đồ ăn rót trà.

Hắn nhìn một phụ nhân cao lêu khêu trong bảy người, mặt tươi cười đầy

chấm tàn nhang.

- “Hồ đại nương” - Lý Hoại thốt - “bà đã thích làm mấy chuyện này, sẵn

đây đang có hứng thú, cũng nên sắp xếp lại giường chiếu cho ta đi”.

Hắn lại nhìn Hàn Tuấn, lắc lắc đầu:
- Chuyện này đương nhiên cũng đều là do các hạ an bài, các hạ còn an

bài bao nhiêu người xung quay đây?

- Đám người đó còn chưa đủ sao?
- Xem chừng còn chưa đủ.
Hàn Tuấn trầm mặt, hất hàm:
- Khóa.
Trong kiếm thức đó, ý tứ của “khóa” là giết. Bảy kiếm giao khóa, huyết

mạch đứt đoạn.

Khóa kiếm đã thành, không ai có thể cứu được.
Huyết mạch của Lý Hoại lại không đứt đoạn, thân thể tứ chi tay chân can

trường huyết mạch đều không đứt đoạn.

Đứt đoạn là kiếm.
Bảy thanh Thất Xảo Đồng Tâm Kiếm tinh cương bách luyện mà thành

đều đã gãy đoạn.

Bảy mũi kiếm đều nằm trên tay Lý Hoại.
Ai cũng không nhìn thấy động tác của hắn, nhưng mỗi người đều có thể

thấy rõ bảy đoạn mũi kiếm sáng nhoáng trên tay hắn.

Đoạn kiếm vẫn có thể giết người.
Kiếm quang lại bay ra, lại gãy thêm một đoạn nữa.
Những đoạn kiếm gãy rớt xuống như châu ngọc rơi vãi.
Sắc mặt mọi người đều biến hẳn, thân hình Hàn Tuấn càng dài ra, như hổ

vồ mồi bay tới, khí thế uy mãnh.

Lý Hoại trấn định, bước xéo một bước, mu bàn tay chặt xuống.
Hắn xuất thủ xem chừng có phần chậm hơn Hàn Tuấn, đợi lúc lưng bàn

tay của hắn công vào sườn Hàn Tuấn, đầu lâu của hắn chắc đã bị đánh vỡ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.