PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 43

với ta lại càng cảm kích phi thường”.

- Chuyện gì?
Khả Khả dùng ánh mắt chứa chan tình cảm phi thường nhìn gã nam nhân

đó, nhìn rất lâu, sau đó dùng một thứ thanh âm chứa chan tình cảm phi
thường mà đáp lời hắn:

- Ta biết sau khi ngươi nghe ta nói, nhất định sẽ cảm động phi thường, ta

chỉ hy vọng sau khi ngươi nghe được, đừng có khóc, đừng cảm động đến
mức phải chảy nước mắt.

- Nàng đừng lo, ta không khóc đâu.
- Ngươi thế nào cũng khóc.
Lý Hoại chịu thua:
- Được, không cần biết sau khi ta nghe có bị nàng làm cảm động thành

bộ dạng nào đi nữa, nàng ít ra cũng nên kể chuyện gì nàng đã quyết định
làm cho ta nghe đi chứ.

- “Được, ta kể cho ngươi nghe”. - Bộ dạng của Khả Khả quả thật đã có

hạ quyết tâm - “Ta quyết định tha thứ cho ngươi”.

Nàng dùng thứ thái độ kiên quyết cơ hồ giống như lúc Gia Cát Lượng hạ

quyết tâm phải giết Mã Tốc mà nói:

- Không cần biết ngươi đối với ta ra sao, ta đã quyết tâm tha thứ cho

ngươi, bởi vì ta biết ngươi cũng có nỗi khổ của ngươi, bởi vì ngươi cũng
còn muốn sống”.

Nàng bỗng chạy tới, ôm cổ Lý Hoại.
- “Ngươi cũng bất tất phải giải thích”. - Khả Khả thốt - “Ta đã tha thứ

cho ngươi, ngươi bất tất phải giải thích”.

Lý Hoại không giải thích.
Có những lời mình không muốn nói, cũng không thể nói, người khác lại

nói giùm mình, bởi vì những lời đó chính là lời người khác muốn nghe,
cũng là lời muốn mình nghe.

- Ta biết ngươi tuyệt không phải là người vong ân phụ nghĩa, lấy oán báo

ân, ngươi làm vậy với ta, chỉ bất quá muốn sống còn.

Khả Khả giải thích giùm Lý Hoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.