PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 96

* * * * *
Xem chừng trên thế giới, mỗi ngày, mỗi canh giờ, mỗi một xó, đều có

người đang yêu. Trong giang hồ mỗi ngày cũng đều có người săn lùng sinh
mệnh, mỗi ngày cũng không biết bao nhiêu lần.

Từ lúc nhân loại có văn tự ký tải lịch sử, quyết chiến sinh tử như vầy

cũng không biết có bao nhiêu vạn lần. Nhưng có thể vĩnh viễn lưu lại trong
ký ức của mọi người, có được bao nhiêu?

Kỳ trung ít ra có hai lần làm cho người ta khó quên.
Lam Đại tiên sinh cùng Tiêu Vương Tôn quyết chiến giữa trời mây trên

đỉnh núi, Lam Đại tiên sinh sử cây đại thiết trùy nặng bảy mươi chín cân,
Tiêu Vương Tôn lại chỉ dùng thắt lưng tháo xuống từ trên áo bào lụa của
lão.

Vũ khí của trận chiến đó khác hẳn nhau, đã vô tiền khoáng hậu.
Võ công của Lam Đại tiên sinh cương mãnh ào ạt, chấn cổ thước kim,

thiên hạ vô song, một trùy hạ xuống đập vỡ đá thành bột. Tiêu Vương Tôn
phiêu hốt uốn lượn, biến ảo thập phần. Sự khác biệt trầm trọng giữa cương
và nhu không phải người thường có thể tưởng tượng được.

Trận chiến đó tuy không ai có cơ duyên tận mắt chứng kiến, nhưng chiến

lược của trận chiến đó, cho tới nay vẫn sinh sôi vô số truyền thuyết, cơ hồ
đã hình thành thần thoại trong võ lâm.

Lục Tiểu Phụng và Tây Môn Xuy Tuyết quyết chiến giữa sương trắng

bình minh.

Tây Môn Xuy Tuyết hiệu xưng Kiếm Thần, dưới kiếm không có ai sống

sót để làm nhân chứng. Cả cuộc đời y vì kiếm mà sống, cũng nguyện ý vì
kiếm mà chết.

Nguyện vọng lớn nhất của cuộc đời y, là muốn cùng Lục Tiểu Phụng so

tranh thắng bại cao thấp, bởi vì Lục Tiểu Phụng trong đời chưa từng bại
qua. Con người đó xem ra chừng như luôn luôn cười toe toét, tùy tùy tiện
tiện, cả một chút bộ dạng tinh minh lợi hại cũng đều không có, thậm chí cả
một chút danh xưng cũng không có, càng không giống bộ dạng đã từng khổ
tâm luyện tập võ công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.