PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 118

Có cảm giác lạnh lẽo từ bên cạnh dội tới, là hai tùy tùng của ông lão nhìn
thấy hành động của Tô Duy nên đang tiến lại gần cậu. Hai người đó đều cao
lớn vạm vỡ, cao hơn Tô Duy rất nhiều, đứng chắn trước mặt cậu khiến Tô
Duy cảm thấy khí thế bị lép vế rõ rệt.

Cũng may Tô Duy đã từng gặp những tình huống thế này, bèn không chút
hoảng loạn cười hì hì đưa tay ra với ông lão: "Tại hạ ở phòng tuần bộ Mạch
Lan, nhìn tiên sinh có chút quen, hình như đã từng gặp ở đâu đó."

Ông lão lờ bàn tay chìa ra của Tô Duy, cất đồng hồ quả quýt đi, đặt tay lên
cây gậy chống, thong thả nói: "Cậu không phải người của phòng tuần bộ,
chàng trai trẻ, khí chất của cậu không giống."

Chỉ liếc mắt một cái nhìn thấu cậu, đôi mắt của ông lão quả là tinh tường.

Tô Duy gãi mũi, thản nhiên tiếp: "Tôi còn chưa nói xong mà, tôi là cố vấn
đặc biệt của phòng tuần bộ Mạch Lan."

Ông lão nhíu mày, ánh mắt đảo qua hai thủ hạ, hai người kia cũng nhìn
nhau, vẻ mặt như đang nói: Cố vấn? Là thứ quái quỷ gì?

"Khụ khụ, cố vấn đặc biệt đơn giản mà nói chính là: về phương diện phá án
tôi là người chuyên nghiệp, thế nên bọn họ rất tin tưởng tôi, trả tiền nhờ tôi
đưa ra lời khuyên, còn công việc thực sự của tôi là đây."

Tô Duy lấy ra danh thiếp của văn phòng thám tử Vạn Năng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.